Lưu Thuận Nga gõ đầu cô:
"Đầu cô đơn giản vậy? Cô nhìn xuống đất xem, góa phụ Dịch còn cầm hai đoạn củ sen kia kìa. Không xuống nước thì không phải đàn ông, vậy củ sen từ đâu mà ra?”
Phương Viên suy nghĩ một lúc, thốt lên:
"Là Chu Quảng Trinh đưa cho a."
Cô kinh ngạc, chả trách vợ anh ta phát điên. Không có lý do gì mà vừa cho đồ ăn vừa ôm ấp như vậy, đáng đời.
Hứa Chi Miểu im lặng, vừa mới chỉ là đỡ một chút mà giờ đã thành ôm ấp rồi, không dễ dàng gì mới tách được mọi người ra. Góa phụ Dịch ngồi bệt xuống đất, khóc lóc than thở:
"Trời ơi, tôi khổ quá mà. Nhị muội nhà họ, cô bắt nạt tôi chỉ vì tôi là một góa phụ đáng thương thôi phải không? Nhưng nếu cô đánh tôi một trận cho hết giận thì cứ đánh đi. Anh Chu chỉ thấy tôi đáng thương nên mới đỡ tôi một chút, cô đừng trách anh ấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT