Về đến nhà, ông nằm thẳng trên giường, ngước nhìn trần nhà mờ ảo. Hai dòng lệ bất chợt chảy dài xuống gò má. Hóa ra giấc mơ hôm ấy khi Tiểu Cẩm nói tạm biệt không phải là hẹn gặp lại mà là không bao giờ gặp lại nữa.
Ông chợt nhớ lại ngày ông rời đi, Lan Cẩm mặc chiếc áo đỏ rực, rực rỡ hơn cả những bông hoa trên sườn núi. Cô ấy nói:
"Thẩm Phó Chi, anh cứ yên tâm mà đi, em sẽ đợi anh."
Lẽ ra ông định xong việc sẽ trở về ngay. Nhưng khi quay lại, thôn Vân đã ngập chìm trong biển nước. Người mất cảnh còn cuộc gặp hôm đó đã trở thành lần cuối cùng trong đời anh và Tiểu Cẩm.
Ông từng nghĩ không lâu nữa sẽ được thấy Tiểu Cẩm khoác áo cưới bước về phía mình. Ai ngờ chiếc áo đỏ hôm ấy lại là dấu chấm hết cho mộng tưởng một nàng dâu mới.
Trong tim Thẩm Phó Chi như có một nỗi đau quặn thắt tàn nhẫn. Nhiều năm qua ông đi khắp chân trời góc bể tìm kiếm Lan Cẩm. Từ những ngày tràn đầy hy vọng đến khi chỉ mong được gặp cô một lần.
Chỉ cần gặp lại cô, dù cô không còn nhớ ông, dù cô đã có gia đình riêng, nếu cô cô đơn, ông sẽ không rời xa cô nữa. Nếu cô có chồng con, ông sẽ cắn răng chút phút, chỉ cần được gặp cô một lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT