Cô ta bực bội lườm Nhậm Chiêu thị:
“ Nói cho cùng là tại mẹ vô dụng. Nếu mẹ có thể làm ông ấy siêu lòng, chỉ cần thổi chút gió bên gối là xong, giờ đâu cần phải khúm núm đi cầu xin như vậy.”
“ Con ranh này, còn dám đổ lỗi cho mẹ à? Mẹ không muốn chắc, nhưng ông ta cứ như một tên khổ hạnh, chẳng động lòng. Mẹ có cách nào đây? Nếu giỏi thì con tự đến viện của ông ấy mà tìm đi. Không câu được con trai lãnh đạo thì ít ra cũng kiếm một tên lính quèn mà lấy, mỗi tháng gửi tiền về đây cho mẹ.”
 Nhậm Chiêu thị cũng bực bội quát lại, đứa con gái này đúng là đồ vô dụng, mà mơ tưởng thì cao hơn trời. Tạ Vân hừ lạnh một tiếng, 
"Con đâu thèm mấy tên lính quèn đó. Nếu lấy con sẽ lấy người có điều kiện tốt." 
Nghĩ ngợi một chút, cô ta lẩm bẩm:
 "Tiếc là Thẩm Phó Chi không có con trai. Nếu có còn lấy làm con dâu nhà họ Thẩm cũng được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play