Tập 2 của chương trình “Tầm ca” lên sóng, hai người lại lần nữa thay phiên nhau lên hotsearch.
Lửa giận của fan lần này chủ yếu dồn vào những người đuổi theo họ, mắng chửi fan xấu đã chà đạp lên quy tắc ghi hình. Trong chốc lát, dư luận sôi sục, mạng xã hội dấy lên một trận thảo luận lớn về việc “thế nào mới là một fan lý trí, thế nào mới là một fan đủ tư cách”. Đây thực sự là điều họ không ngờ tới.
Việc quay phim sắp đi đến hồi kết, một tháng này trôi qua dài dằng dặc. Liên lạc với Trần Duẫn Triết không nhiều, vì cậu quay xong về muộn, mệt đến nỗi có khi chẳng muốn tẩy trang, chỉ muốn về ngủ. Tiểu Mã ca có mang canh đến mấy lần, nhưng sau đó bên Trần Duẫn Triết cũng bận rộn hơn, hai người tính ra đã gần một tuần không gọi điện cho nhau.
Hôm nay đúng dịp hai người phải ghi hình chương trình, Kỷ Nhược Bạch bay chuyến sớm nhất đến Tô Châu. Cũng không biết vì sao, địa điểm lần này lại đúng ở quê nhà Trần Duẫn Triết. Gần hạ cánh, Kỷ Nhược Bạch bỗng nhiên có chút “cận hương tình khiếp”* (gần quê nhà thì càng lo lắng, bồi hồi). Hai người xa nhau quá lâu, lâu đến mức Kỷ Nhược Bạch gần như quên mất gương mặt đối phương, ngoài việc mỗi ngày tranh thủ gửi vài tin nhắn, thì ngay cả thời gian gọi điện cũng không có.
Xuống máy bay, cậu lập tức được ê-kíp đón lên xe, rồi đưa thẳng đến một sân nhà nông gia giản dị. Sân trước trồng đầy đủ loại hoa nhỏ, con đường đá cuội quanh co dẫn đến cánh cửa gỗ nhỏ. Đẩy cửa ra, Trần Duẫn Triết ngồi ở trước sảnh, mỉm cười nhìn cậu, tay vẫn không ngừng động tác pha trà. Mùi Thiết Quan Âm lan tỏa, không lâu sau, một chén trà công phu hương thơm thuần hậu đã đặt trước mặt Kỷ Nhược Bạch.
Kỷ Nhược Bạch ngẩn người nhìn anh, có chút không phản ứng kịp. Anh gầy đi rồi, mặc một chiếc áo bào hơi rộng, mang phong thái cổ phong tiêu sái, thoạt nhìn giống như một đạo sĩ tu tiên. Tóc dài ra một chút, vẫn là kiểu tóc cứng cáp rối bời, tròn tròn giống củ khoai. Kỷ Nhược Bạch phải cố hết sức kìm nén không lao đến ôm anh, nỗi nhớ điên cuồng dâng đầy trong lòng, vậy mà lúc này lại trở nên bình tĩnh. Trần Duẫn Triết đứng dậy, bước đến trước mặt cậu, lập tức kéo người vào lòng, hít một hơi thật sâu mùi hương quen thuộc, rồi mới buông ra, khóe mày cũng nhuộm ý cười:
“Nhược Bạch, lâu rồi không gặp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT