Hai người đêm ấy ở lại căn phòng mà khi nhỏ, Trần Duẫn Triết từng ngủ. Căn phòng vẫn giữ nguyên dáng vẻ thuở thơ ấu của anh, trên sàn chất thành mấy đống sách lộn xộn, rải rác đặt vài chiếc khay cát cho mèo, trên tường cẩn thận dán đầy những ngôi sao phát sáng, thậm chí còn có một ô cửa sổ trời trong suốt, có thể trực tiếp nhìn thấy mặt trăng.
Sau khi nằm xuống, máy quay cuối cùng cũng tắt, Trần Duẫn Triết xoay người, ôm chặt người kia vào lòng. Cơ thể thiếu niên nóng đến đáng sợ, chạm vào là tràn ngập hơi thở nóng hổi của tình yêu, cuồn cuộn mà đến, Kỷ Nhược Bạch đắm chìm trong đó, suýt nữa quên mất cả bản thân.
Đêm ngoại ô, vầng trăng non treo lơ lửng trên cao, những vì sao trong phòng lấp lánh lãng mạn vô cùng, Kỷ Nhược Bạch như thể đang bước vào một giấc mộng.
Trần Duẫn Triết hôn lên trán cậu, thoải mái nằm xuống:
“Anh đã muốn đưa em đến đây từ lâu rồi, anh còn nghĩ sẵn sẽ nói gì với em nữa.”
“Anh sẽ nói gì?”
“Nhiều lắm. Đây là bà nội anh, đây là nơi anh đã sống từ nhỏ, cái ao trước cửa, cây táo tàu sau núi, từng món đồ trong căn phòng này, anh đều muốn giới thiệu cho em biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play