Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Vô hạn lưu , Chủ thụ , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Phát sóng trực tiếp , Đoàn sủng , Vạn nhân mê , Mỹ cường thảm , Cắt miếng
Văn án
Ứng Quan Châu bất ngờ xuyên vào một cuốn tiểu thuyết vô hạn lưu, trở thành một nhân vật "pháo hôi" độc ác, chuyên gây chuyện thị phi và cuối cùng phải chết thê thảm.
Vất vả lắm mới kích hoạt được bàn tay vàng, mà bàn tay vàng này lại là: Ngươi là người bình thường. Nhưng nếu đối phương tưởng tượng ngươi mạnh tới cỡ nào, thì ngươi thật sự sẽ mạnh tới mức đó.
Nhưng mà khả năng này lại đi kèm một buff ốm yếu: ba bước thở dốc, mười bước ho ra máu, có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào, và căn bệnh hiểm nghèo cận kề.
Ứng Quan Châu: ?
Cái quái gì vậy, như vậy thì còn diễn được cái gì nữa?!”
***
Trong một trận đấu đối kháng, khi hiệp hội đối địch phát hiện hội trưởng hiệp hội cấp S duy nhất toàn server lại là một thanh niên da tái nhợt, toàn thân toát ra vẻ suy nhược, yếu ớt, họ liền điên cuồng cười nhạo:
“Đây là tiểu bạch thỏ từ đâu tới thế?”
"Một kẻ bệnh tật mà cũng làm hội trưởng hiệp hội cấp S được sao?"
Ngay khi Ứng Quan Châu ho ra máu, suýt nữa ngất xỉu, hiệp hội đối địch càng cười phá lên, tự tin nâng mức cá cược lên đến độ cao đáng sợ, đánh cược rằng Ứng Quan Châu chắc chắn sẽ chết.
Thế nhưng, phòng livestream lại bùng nổ:
“Wtf? Hắn lại hộc máu rồi! Đối thủ mau chạy đi!!!”
"Trời ơi, lần trước hắn ho ra máu xong thì liền triệu hồi ra quái vật cấp S! Lần này lại định chơi chiêu gì đây?!”
"Tôi bây giờ chỉ cần thấy hắn ho ra máu là tôi bị ám ảnh tâm lý (PTSD) rồi, ai hiểu được nỗi sợ hãi khi bị BOSS mạnh nhất đè bẹp toàn trận đấu chứ..."
Đối thủ: ?
Mấy người đang nói cái quái gì vậy?
Mà Ứng Quan Châu, dưới ánh mắt kinh nghi bất định của đối thủ, bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, dùng máu làm trận pháp, đôi mắt xinh đẹp cong lên, nhàn nhạt nói:
"Luật đầu tiên của phó bản: Quy luật bảo toàn năng lượng. Phàm là cái giá phải trả càng lớn, thì sức mạnh tự nhiên cũng sẽ càng lớn."
"Kỹ năng của tôi là —— Châm Mệnh."
(*Châm mệnh: đánh đổi sinh mệnh)
Đối thủ lập tức biến sắc.
Mà Ứng Quan Châu một bên bình tĩnh ho ra máu khụ khụ, một bên điên cuồng gào thét trong nội tâm:
"Tin đi mà! Các người mẹ nó tin tôi đi chứ!!!"
-
Ứng Quan Châu trở thành một pháo hôi ác độc là có nguyên nhân cả.
Cậu trời sinh tính tình ác liệt, có thù tất báo, mặt đẹp bao nhiêu thì lòng dạ tàn nhẫn bấy nhiêu, vì sống sót mà không từ bất cứ thủ đoạn nào.
Bất kể là người xem hay đồng đội, mọi người đều bị lời nói dối của cậu lừa cho xoay như chong chóng, bị xậu đùa giỡn trong lòng bàn tay.
Thế nhưng ——
Một đồng đội miệng độc, thiên phú cấp S, kiêu ngạo lại mạnh mẽ, bật khóc tuyệt vọng: "Vì sao cậu thà hy sinh bản thân, cũng không muốn dựa dẫm vào chúng tôi?!"
Một mục sư hệ trị liệu có tài lực cao nhất toàn server, đôi mắt tràn đầy sâu sắc: "Tôi sẽ cho cậu tất cả bảo vật hệ trị liệu của tôi. Nếu cậu chết, tôi tuyệt đối sẽ không sống sót một mình."
Nhân vật chính Long Ngạo Thiên đang trên đà trưởng thành thì càng bị kích thích đến mức hắc hóa ngay tại chỗ, ánh mắt âm u: "Tôi rồi sẽ có ngày khiến tất cả những kẻ đã làm tổn thương cậu phải c.h.ế.t không toàn thây."
Trong hiệp hội của Ứng Quan Châu,, tất cả hội viên đều khóc lóc van xin cậu đừng vì họ mà dùng Châm Mệnh nữa, đừng lại vì bọn họ mà sống dở chết dở. Bọn họ thu được tích phân hay bảo vật đều không màng sống chết mà ném hết cho Ứng Quan Châu.
Giống như một đám rồng dữ khủng khiếp canh giữ bảo vật, họ vượt qua bao sương gió, mưa tuyết, núi đao biển lửa, chỉ vì muốn bảo vệ duy chỉ một mình cậu chu toàn.
Không hiểu sao lại bị đẩy lên thành "Thần Phó Bản", bị một đống người vây quanh khiến Ứng Quan Châu đầu óc choáng váng.
Không phải, ai thèm quan tâm các người?
Tôi là pháo hôi độc ác cơ mà!
#Tôi thật sự không có vì các người mà "châm mệnh", sao không ai tin tôi vậy? :)
CP: Thụ ốm yếu, quyến rũ, tự cho rằng mình là kẻ siêu cấp xấu xa, nhưng lại bị những người khác điên cuồng cưng chiều. x Công kiểu "cắt miếng", lạnh lùng âm hiểm, điên cuồng sở hữu dục.