Phí Dương Cổ ngồi trên giường đất, xoạch xoạch hút thuốc lá sợi. Trong phòng tràn đầy hơi thuốc lá. Giác La Thị sớm đã quen với mùi hương này, hồn nhiên không để ý, thân mình nhích về phía trước, nói với Phí Dương Cổ: "Lão gia ngài xem, Quyền Bội cũng không hề mở miệng xin xỏ gì. Đại để là ở trong cung thực sự gian nan. Các A ca khác tổng còn có người giúp đỡ, riêng Tứ A ca lại không có."
Nàng nói rồi liền rơi nước mắt, dùng khăn xoa nước mắt: "Năm trăm lạng bạc đều phải mở miệng, có thể nghĩ..."
Phí Dương Cổ nhíu mày nói: "Ta lại chưa nói không giúp, nàng khóc cái gì? Ta chỉ là đang nghĩ làm sao để giúp cho tốt, lại không làm tổn thương tình cảm của Tứ A ca."
Giác La Thị vội nói: "Ta cũng không khóc, chỉ là có chút thương tâm."
Phí Dương Cổ không so đo với Giác La Thị, lại xoạch xoạch hút thêm mấy hơi thuốc lá sợi, quay sang nha đầu nói: "Kêu đại gia các ngươi lại đây."
Ngũ Cách và Quyền Bội đều do Giác La Thị sinh ra, Ngũ Cách cũng vừa mới thành thân, cưới là trưởng nữ của Đại Lý Tự thiếu khanh – An Đạt Lạp Thị. Hắn đối với hôn sự còn tính vừa lòng, bởi vậy hai vợ chồng cũng xem như hòa thuận.
Phí Dương Cổ nhìn Ngũ Cách bước vào nói: "...Mấy ngày nay con có rảnh thì ra ngoài dạo nhiều hơn, bàn một cửa hàng có thể kinh doanh hương liệu. Chưởng quầy, tiểu nhị trong tiệm tốt nhất có thể định thành văn tự bán đứt, cũng không cần tự tiện làm chủ trương. Chuyện gì cũng phải hỏi qua Tứ A ca rồi mới làm chủ. Tiền chúng ta cứ ứng trước, phỏng chừng cũng không tốn bao nhiêu. Số bạc này cũng không xuất từ công quỹ, mà khấu trừ từ bạc của ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play