Đẩy Trang Tự sang một bên, Lý Thiện Tình cảm thấy môi và lưỡi mình vừa tê vừa rát, cộng thêm đầu óc quay cuồng, chẳng phải chính là triệu chứng dị ứng sao! Cậu lảo đảo đi đến cạnh vali lục tìm thuốc dị ứng, càng tìm càng bực, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác hoang mang không rõ nguyên nhân, không biết xuất phát từ đâu.
Vai cậu vẫn như bị đè nặng, tim thì đập thình thịch như muốn vọt ra khỏi lồng ngực, Trang Tự rõ ràng đâu có uống nhiều, kể cả là dị ứng, cũng không đến nỗi chân tay mềm nhũn thế này chứ?
Lý Thiện Tình hoang mang lục ra được thuốc dù biết loại này không phải thuốc đặc trị dị ứng rượu, còn gây buồn ngủ, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác. Cậu bóc vỉ thuốc ra, đang định uống thì phải tìm nước, quay đầu lại, thủ phạm ban nãy là Trang Tự bỗng dưng hiểu chuyện, đúng lúc đưa chai nước cho cậu. Nhưng khi ánh mắt hai người chạm nhau, Lý Thiện Tình phát hiện anh không những không hề tỏ ra áy náy, mà khóe môi còn hơi mấp máy, như mang theo ý cười chế nhạo và khinh thường.
Lý Thiện Tình bị anh hại đến mức dị ứng, vậy mà anh ta chẳng nói được một lời xin lỗi. Cậu chẳng biết nên mắng từ đâu, uống xong thuốc rồi, cả người mềm nhũn, chỉ còn sức để yếu ớt trách móc:
“Anh làm cái gì vậy! Cãi nhau thì cãi, sao lại còn động tay động chân?”
Trang Tự yên lặng nhìn cậu vài giây, lạnh nhạt nói:
“Không phải cậu bảo là muốn mở rộng tầm mắt sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play