Không chỉ thời tiết khô hanh của Lệ Thành khiến da ngứa ngáy, chiếc giường trong phòng khách sạn này cũng chẳng dễ ngủ chút nào.
Lý Thiện Tình trở về khách sạn vừa chợp mắt thì bị đánh thức bởi một cơn chảy máu cam bất ngờ, loạng choạng bò dậy cầm máu mãi mới cầm được.
Cậu ngáp dài, trong ánh đèn lờ mờ thành thạo rút từng tờ khăn giấy lau máu, dùng đá lạnh chườm lên mũi, trong đầu thầm liệt kê những điều khiến mình ghét nhất ở thành phố này, quyết định nhất định phải nói hết cho Trang Tự nghe.
Cũng chẳng có gì vui chơi, ở lại đây làm gì cơ chứ? Nếu không phải vì Trang Tự chắc chắn không chịu về Phàm Thành cùng cậu, thì làm gì có chuyện cậu ở đây đến hơn bốn mươi tiếng? Đúng là vì Trang Tự mà hi sinh quá nhiều, chỉ mong anh có thể hiểu được và biết ơn một chút.
Cuối cùng cũng cầm máu xong, Lý Thiện Tình mệt rã rời, ôm tâm trạng đó định ngủ tiếp.
Vừa mở mắt dậy là kiểm tra điện thoại ngay, thấy không có tin nhắn nào, Lý Thiện Tình gọi điện đặt bữa sáng là trứng lòng đào không sốt. Khi đồ ăn được mang lên, cậu kiểm tra kỹ một lượt, xác nhận không có chất gây dị ứng, vừa ăn vừa nhắn tin cho Trang Tự:
“Anh còn chưa dậy à? Hóa ra sự nghiệp thành công rồi thì có thể không cầu tiến, ngủ nướng tới tận trưa thế này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play