Bữa tối hôm đó cũng gọi là vui vẻ, Đan Lâm Chước rời khỏi dinh thự lúc đã lỡ mất chuyến xe buýt cuối cùng. Là Ngu Thừa Sam chở cậu về nhà.
Đã từng ngồi xe hắn nhiều lần rồi nên Đan Lâm Chước cũng không từ chối.
Nhà cậu cách chỗ đó khá xa, nếu đi xe công cộng thì phải mất gần một tiếng. Xe ô tô dần rời xa khu biệt thự sáng đèn rực rỡ, những bức tường bên đường cũng dần loang lổ, cũ kỹ hẳn đi.
Hai bên đường phố nhỏ hẹp là cột điện chằng chịt dây nhợ, nhìn như những vết hằn của năm tháng. Bên dưới là vài cái xe lều cũ kỹ, mấy chiếc xe đạp kiểu cổ. Đan Lâm Chước từ chiếc siêu xe bóng loáng nhảy xuống, một tay xách cặp sách đã bạc màu vì giặt quá nhiều, tay kia đóng cửa xe.
Cậu cúi người xuống cửa sổ xe, cúi đầu nói với người trong xe vài câu rồi đứng lại nhìn chiếc xe chạy đi. Chờ đến khi cái đuôi xe khuất khỏi tầm mắt, cậu mới xoay người đi lên lầu.
Chung cư cũ kỹ, tuổi đời lâu năm, không có thang máy. Đèn cảm ứng ngoài hành lang hỏng từ lâu, Đan Lâm Chước quen tay bật đèn flash, rọi một đường xuyên qua bóng tối, từng bước một leo lên.
Cậu lấy chùm chìa khoá từ túi bên cặp ra, cắm vào ổ, nhẹ nhàng vặn một cái là mở. Đẩy cửa vào rồi khép lại, liền thấy cha mình đang đeo tạp dề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT