Lúc đó, Yến Ung đang vào thời kỳ then chốt trong cuộc tranh đoạt ngôi vị. Một hoàng tử chẳng có thực lực cạnh tranh như Yến Cẩn là một quân cờ không thể tốt hơn. Ông ta sai người trong cung bắt nạt chàng, sau đó lại đóng vai một người huynh trưởng tốt, ra mặt giúp chàng trước mặt mọi người.
Cử người như Chu Quảng đến bên cạnh chàng, có lẽ là chút thiện tâm hiếm có của ông ta vào thời điểm đó.
Quả nhiên, hình tượng hiền đức của ông ta càng nổi bật hơn, người trong triều khen ngợi không ngớt. Hơn nữa, lúc đó cha của Đỗ Đình, ngoại công của Yến Cẩn, cũng âm thầm giúp ông ta lên ngôi.
Chính khi đó, ông ta mới nhận ra nhà họ Đỗ không hề lạnh nhạt đối với Yến Cẩn như vẻ bề ngoài. Sau khi đăng cơ, ông ta từng bước trọng dụng Cố Thành Nghĩa, lạnh nhạt với nhà họ Đỗ. Nhưng dù vậy, ông ta vẫn không yên tâm, rốt cuộc đã sinh sát tâm.
Cũng chính vào lần cung biến trước đó, Khánh An đế mới thật sự nhìn ra Yến Cẩn hoàn toàn không có hứng thú với ngôi vị hoàng đế.
“Thôi vậy, chắc giờ đệ cũng chẳng coi trọng lời xin lỗi của ta, chuyện lời đồn kia, trẫm sẽ phái người làm rõ, không để cô nương kia hiểu lầm đệ...”
Yến Cẩn cuối cùng cũng hơi gật đầu: “Tạ ơn hoàng thượng.” Đồng thời thoáng liếc ông ta đầy cảnh giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT