Nói đến cuối cùng, giọng bà ta đã thành gào thét, tiếng nói rơi vào tai mỗi người có mặt như ngàn kim châm mạnh mẽ.
Bà ta chậm rãi mở miệng, giọng khàn khàn gần như không thể nghe thấy: “Bao nhiêu năm nay, trong mắt ông ta, ta chẳng qua cũng chỉ là một trò cười…”
Cùng là phụ nữ, Lâm Tri Ngư không khỏi cảm thấy bi ai cho tình cảm của bà ta. Dù là ai đi nữa, nếu biết những độc ác, máu tanh trên tay mình đều đến từ sự sắp đặt tỉ mỉ của người mình yêu nhất, mà người đó lại giả vờ như không biết gì, thậm chí còn đứng ở đỉnh cao đạo đức để đòi hỏi mình phải lương thiện…
Nỗi đau đó… hẳn là tận cùng.
Trong điện Từ An, mọi thứ hoàn toàn tĩnh lặng, Tiền ma ma quỳ trên đất, mắt đỏ hoe nhìn Thái Hậu: “Nương nương, nô tỳ đưa người về nghỉ ngơi nhé.”
Hai người họ lớn lên bên nhau, bà ta tận mắt nhìn thấy Thái Hậu gả vào Đông Cung, trở thành Hoàng hậu, cho đến khi thành Thái Hậu ngày nay, cũng chính bà ta thấy rõ Thái Hậu từ một tiểu thư nhà danh giá cao ngạo học cách tranh đoạt, học cách toan tính.
Bà ta là thanh đao trung thành nhất trong tay Thái Hậu, đồng thời cũng là người bên cạnh lâu nhất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play