Tiếng khóc từ nhà Trần Quý vang vọng đến tận nửa đêm vẫn chưa dứt, mà nhà Trần Liệt Tửu thì đang hầm gà.
Con gà này, đúng như Trần Quý tưởng, được nuôi bằng lương thực trong nhiều năm, bên trong có một khối mỡ gà dày đặc.
Hứa Hoài Khiêm không chỉ dùng nó để hầm canh với táo đỏ và kỷ tử, còn chiết lấy mỡ gà, thêm hoa lô hội để làm món gà hấp hoa lô hội, khiến ba người nhà Trần ăn đến thoả mãn, ai nấy đều sờ bụng tròn vo, thầm nghĩ: “Gà nhà người khác nuôi, đúng là ngon hơn hẳn.”
Dẫu ăn gà, Trần tiểu muội vẫn không vui: “Đáng tiếc, tiểu kê không ấp ra được.”
“Không sao, con đường đi đến thành công vốn quanh co. Thất bại thì bắt đầu lại thôi.” Hứa Hoài Khiêm bắt chước Trần Liệt Tửu, nhéo hai cái lên chỏm tóc nàng, “Ngày mai nhị ca đi cùng ngươi đến trong thôn thu trứng gà, ấp lại một lần nữa là được.”
Đừng để bị năm cái trứng thất bại dọa sợ.
“Được rồi!” Tuy Trần tiểu muội vẫn có chút ấm ức, nhưng sự việc đã đến nước này, nàng cũng chỉ đành chấp nhận.
Hôm sau, sau khi ăn sáng, Hứa Hoài Khiêm xem sách một lát, tính toán giờ này chắc mọi nhà đều ăn xong, bèn cùng Trần tiểu muội mang theo cái rổ, ra cửa thu trứng.
Vì sắc mặt không tốt, trước nay hắn rất ngại giao tiếp với người trong thôn. Gần đây hắn phát hiện khí sắc của mình tốt hơn nhiều, nhìn cũng không còn yếu ớt như xưa. Tuy mặt vẫn hơi nhợt nhạt vì chưa khỏi hẳn, nhưng cũng đã đủ để ra ngoài gặp người, lúc này mới an tâm bước ra cửa.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT