Từ khách sạn trở ra, Hứa Hoài Khiêm trở về nhà của mình.
Nhà hắn ở trung tâm Điền Nam, cách cơ quan làm việc không xa, là một căn nhà nhỏ một phòng ngủ một phòng khách rộng 60 mét vuông.
Tuy nhỏ, nhưng bên trong được quét dọn vô cùng sạch sẽ. Nhìn qua là thấy ngay sự ngăn nắp đến lạ thường, mọi thứ đều được đặt đúng chỗ của nó, trong nhà không một hạt bụi.
Dù đã qua rất nhiều năm, Hứa Hoài Khiêm vẫn nhớ rõ cách bài trí trong nhà. Hắn cởi giày bước vào, kéo rèm phòng khách và phòng ngủ ra, mở cửa sổ, để ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào. Rồi hắn xắn tay áo lên, lau dọn lại căn phòng vốn đã rất sạch sẽ.
Mãi đến khi mọi ngóc ngách trong phòng đều đã được quét dọn một lần, hắn mới ngồi xuống trầm ngâm.
Hắn không thể hiểu nổi, rõ ràng cậu và lão bà của hắn giống nhau như đúc, đến cả giọng nói, phong cách xử sự, thậm chí cả điểm nhạy cảm trên người cũng giống, nhưng vì sao hắn có ký ức mà lão bà của hắn lại không có chút nào.
Hứa Hoài Khiêm hồi tưởng lại đêm qua, hắn đã ép Trần Liệt Tửu vào tường phòng tắm, nghe cậu phấn khích thở dốc xong, hoàn hồn lại nhìn hắn, giọng khàn khàn nói: “Cái gì mà có phải là tôi không, chẳng lẽ tôi còn là người khác sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT