Trước khi đến Thái Y Viện, Hứa Hoài Khiêm trao con trai cho cậu, bấy giờ đang ở nhà nghỉ ngơi. Hắn nói: “Thái Y Viện có quá nhiều người bệnh, sợ có thứ không tốt lành, nên ta không dám mang thằng bé theo. Ngươi giúp ta trông nom một lát.”
“Được.” Trần Liệt Tửu đón tiểu bằng hữu Nhu Nhu vào lòng. Mấy ngày nay cậu chỉ được gặp con vào buổi tối, ban ngày không thấy mặt, trong lòng lại có chút nhớ nhung. Cậu hỏi hắn một tiếng: “Thằng bé ở công sở có quấy rầy ngươi không?”
“Không,” Hứa Hoài Khiêm lắc đầu, “Nó ngoan lắm.”
Nói đoạn, hắn đùa một câu: “Có lẽ là sợ ta đánh nó.” Hứa Hoài Khiêm thích nhất là đánh vào mông thằng bé.
“Ngươi có chút sức lực nào đâu mà đánh,” Trần Liệt Tửu cười một tiếng. Hứa Hoài Khiêm nhiều lắm cũng chỉ dọa dẫm con nít, chứ chẳng bao giờ dùng sức. “Nếu nó thật sự sợ ngươi, thì đâu đến nỗi mỗi lần ngươi đánh, nó lại cười ha hả.”
“Vậy thì nó thích bị đánh,” Hứa Hoài Khiêm nhìn cậu, hôn cậu một cái trước mặt con rồi nói, “Ta đi đây.”
“Ừm.” Cậu bế con lên, lấy tay nhỏ của thằng bé vẫy vẫy về phía hắn, “Nhu Nhu, chào cha đi con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT