Trải qua nhiều ngày ủ lên men, toàn bộ số lương thực Hứa Hoài Khiêm mang về từ Hộ Bộ đều đã thành rượu.
Đúng như dự đoán, độ cồn của rượu không cao, chỉ khoảng ba bốn mươi độ. Mức này có thể dùng để lau người cho người bệnh bị sốt, nhưng để sát trùng vết thương thì tạp chất quá nhiều, không những không có tác dụng mà còn dễ gây nhiễm trùng.
“Ủ được rượu là tốt rồi.” Hứa Hoài Khiêm không nản lòng, vì vốn dĩ hắn không mong số lương thực hỏng này làm ra được rượu ngon. Hiện tại có được rượu nồng độ thấp như vậy đã là may mắn. “Hãy dùng dụng cụ chưng cất để chưng lại số rượu này.”
Chương Bỉnh Văn hỏi lại: “Chưng đến bao nhiêu độ?”
“Cứ chưng được càng cao càng tốt.” Hứa Hoài Khiêm nhìn dụng cụ chưng cất thô kệch do Chương Bỉnh Văn mang về, rồi nhìn y, “Tiểu Văn, ngươi có thể làm cho nó nhỏ gọn hơn không? Tốt nhất là ở trên cùng có thể lắp một ống sắt để dẫn hơi nước ra.”
Hứa Hoài Khiêm chưa từng chưng cất rượu, nhưng nguyên lý cơ bản thì hắn nắm rõ.
“Được chứ.” Chương Bỉnh Văn lấy sổ tay ra, dùng bút than vẽ vài nét nguệch ngoạc. “Sư huynh, huynh xem như vậy có được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT