Bóng người đàn ông đang đặt một bàn tay nhợt nhạt và thon thả đầy tùy ý lười biếng lên mép màn hình. Nhìn bằng mắt thường, hiệu ứng 3D khiến bàn tay ấy như phá vỡ rào cản hai chiều mà xuất hiện trước mặt mọi người. Nó to lớn như bàn tay của một vị thần nhưng chỉ cần giơ tay là có thể với tới. 

Ngón giữa và ngón áp út của bàn tay đeo nhẫn hàng hiệu xa xỉ với các khớp nối rõ ràng cùng những đường gân xanh thanh lịch nhưng gân guốc chảy trên làn da trắng như tuyết. 

Đây là một quảng cáo về đồ xa xỉ hàng đầu của giới thượng lưu. Không có kỹ thuật quay phim tiên tiến cũng như bối cảnh phức tạp mà chỉ có một bóng người lạnh lùng được phác họa bằng ánh sáng trên màn hình, với tên thương hiệu tiếng Trung và tiếng Anh được chiếu ở góc trên bên phải. Trông cực kỳ đơn giản. 

Người trên màn hình lạnh lùng nhìn lại. 

Ánh sáng và bóng tối thay đổi từ tối sang sáng. Ánh sáng chiếu trên khuôn mặt có đường nét sâu của anh ta theo kiểu nửa sáng nửa tối, nhảy múa và chảy trên sống mũi thẳng một cách nhấp nhô. Chiếc khuyên tai bên tai phải phản chiếu ánh sáng rực rỡ. 

Người trong quảng cáo quay đầu và liếc nhìn một cách tùy ý. Khuôn mặt được mệnh danh là thần nhan trong nước được màn hình 3D khổng lồ phóng đại vô hạn, mang đến cho người bên dưới một cảm giác áp bách và kinh ngạc mãnh liệt. Như thể một vị thần khổng lồ liếc nhìn khiến người ta nín thở. 

Những người qua đường khác cũng dừng lại, ngay cả hệ thống cũng sững sờ trong giây lát. 

Sau khi lấy lại tinh thần, nó không khỏi thở dài một tiếng - nam chính trong truyện ngược có thể khiến chín mươi chín ký chủ liên tiếp thất bại quả thực có vốn liếng. 

Quảng cáo này thu hút rất nhiều người xem. Càng ngày càng có nhiều người dừng lại ở các góc phố, ngay cả những người đang đi cũng phải ngước nhìn lên khi đi bộ. 

Có lẽ bản chất của con người là mê cái đẹp. Khi nhìn thấy những thứ đẹp đẽ, họ sẽ luôn muốn nhìn nhiều hơn.

Hệ thống nén nỗi lo lắng trong lòng và bình tĩnh giới thiệu với Lộ Khả đang ngước nhìn quảng cáo: [Đây là mục tiêu nhiệm vụ mà cô cần công lược]. 

[Phong Dật Ngôn, hiện tại là lưu lượng hàng đầu trong nước.]

[Nói chính xác hơn, anh ấy là một đỉnh lưu nhưng không phải idol, bởi vì Phong Dật Ngôn chỉ làm nhạc. Từ trước đến nay không hề diễn xuất cũng như tham gia show giải trí. Từ khi xuất đạo ba năm tới nay đã phát hành tổng cộng ba album, mỗi album đều đạt được vô số giải thưởng âm nhạc. Mỗi một bài hát đều có độ phổ biến cực cao. Fan hâm mộ trải dài từ thiếu nữ mười mấy tuổi đến các bà cô ngoài năm mươi, từ những ông chú thô lỗ ngoài bốn mươi đến những học sinh tiểu học….]

Hệ thống nói vẫn còn khiêm tốn. Trên thực tế, độ nổi tiếng của Phong Dật Ngôn vượt xa cái danh “đỉnh lưu” mỗi năm đổi một lần. 

Anh ấy là đỉnh cao của các vì sao, là thần của các vị thần. Trước khi anh ấy xuất hiện, không ai có thể tưởng tượng được một ca sĩ lại có thể nổi tiếng đến vậy. Sau khi anh ấy xuất hiện, các ngôi sao nam khác không còn được truyền thông gọi là đỉnh lưu nữa. Có thể nói, anh ấy đã định hình lại định nghĩa về đỉnh lưu. Giờ đây, khi nhắc đến đỉnh lưu, người ta thường nhắc đến Phong Dật Ngôn chứ không còn ai khác. 

Là nam chính của truyện ngược có cấp độ SSS, Phong Dật Ngôn có vóc dáng cực kỳ cao. 

Ông trời đã ban cho anh ấy một giọng hát hay đến mức khiến người nghe phải động lòng, đồng thời cũng trao cho anh một tài năng sáng tác âm nhạc xuất chúng - tất cả các bài hát của anh ấy đều do bản thân sáng tác. 

Những ca sĩ bình thường chỉ có thể khẳng định chỗ đứng vững chắc trong ngành âm nhạc nhờ hai điều này nhưng cố tình anh còn có được một khuôn mặt đẹp đến không thể bắt bẻ. Ngay cả những nam thần tượng chỉ dựa vào khuôn mặt để kiếm sống cũng chỉ có thể thua thiệt khi chụp ảnh cùng anh. 

Nhưng đây không phải là tất cả, điều làm mọi người than thở và ghen tị chính là xuất thân của anh. 

Phong Dật Ngôn sinh ra trong một gia đình giàu có lâu đời ở Hồng Kông. Cả cha và mẹ anh đều có xuất thân gia đình cực kỳ danh giá, và giá trị tài sản ròng của họ được xếp hạng rất cao trong danh sách tỷ phú toàn cầu của Forbes . 

Ông trời không hề đóng lại bất kỳ cánh cửa nào với anh mà thay vào đó đã ban cho anh một căn biệt thự thông thoáng. 

Các nhạc sĩ khác khi mới ra mắt luôn gặp phải khó khăn này khó khăn nọ. 

Nhưng Phong Dật Ngôn thì khác. Sự ra mắt của anh diễn ra vô cùng suôn sẻ. Anh trực tiếp điều hành một công ty âm nhạc và được nhiều nhân viên hộ tống. 

Tuy ca sĩ không phải là thần tượng nhưng họ cũng bị ràng buộc bởi các quy tắc của giới giải trí trong nước và phải cẩn thận trong lời nói cũng như cử chỉ.  Nhưng người này lại hành động hoàn toàn theo sở thích của mình. Nếu không thích ai, anh sẽ trực tiếp đối đầu hoặc phớt lờ họ. Dĩ nhiên, người bình thường cũng không ai dám làm mất lòng anh. 

Công ty âm nhạc cũng là của anh. Người đại diện nịnh hót ông chủ của mình còn không kịp chứ huống chi là dám quản thúc. 

Phong cách này lại thu hút thêm nhiều người hâm mộ và tất cả họ đều là fan cuồng nhiệt của anh. 

Quảng cáo này đã phát sóng được nửa năm. Khi mới ra mắt, nó đã thu hút được một lượng người xem rất hùng hậu. Họ đứng thành hàng dày đặc như đang xem một buổi hòa nhạc, hò hét không dứt như thủy triều. Trong tháng qua, ngày nào cũng có fan từ các thành phố khác đến check in, chụp ảnh. Đến giờ, cơn cuồng nhiệt ma quái này mới lắng xuống. 

Đã có chín mươi chín người chinh phục thất bại ở thế giới này. 

Trong số những người chinh phục đời đầu vẫn còn có người mới, nhưng những người đời sau đều thuộc dạng dày dặn kinh nghiệm. Có người đã vượt qua thành công không biết bao nhiêu thế giới nhưng lại phải thất bại tại đây. Điều đáng sợ hơn nữa đó là tinh thần của họ đều trở nên bất thường, ai cũng muốn quay trở lại đây một cách ám ảnh. 

Cho nên nhiệm vụ này vô cùng, vô cùng nguy hiểm. Điều quan trọng nhất là tuyệt đối không được yêu nam chính…

Hệ thống phát hiện Lục Khả dường như không nghe thấy gì. Toàn bộ sự chú ý của cô ấy dường như đều tập trung hết vào tấm quảng cáo 3D khổng lồ trước mặt. Cứ thế đứng ở góc phố đông đúc và chăm chú nhìn người trong quảng cáo. Không ai có thể làm lơ cảm xúc thuần khiết trong mắt cô. 

Hệ thống lập tức lo lắng đến mức gặm móng vuốt. 

Chết tiệt, này không phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên đi!

…Đáng ra không nên trông chờ vào may mắn mà, chín mươi chín ký chủ không có một ai là không gục ngã trước anh ta. Chẳng sợ lúc đầu có những ký chủ lại cặn bã lại lạnh nhạt thì sau khi gặp hắn xong đều sẽ sa ngã mà luân hãm vào đó. 

Cũng đành chịu, cấu hình của nam chủ trong quyển truyện ngược này quá cao. 

Dù sao cũng là truyện ngược cấp độ SSS, nam chủ vốn đã là một kẻ cặn bã, không thiết lập cao một chút thì làm gì có nữ chủ nào dám đào tim đào phổi xông lên chịu ngược chứ?

Nhưng trong truyện ngược, một khi bạn đã yêu thì đó chính là khởi đầu của việc bị ngược tâm. 

[Cô có nghe ta nói không đấy?]

[Có mà, tôi vẫn luôn đang nghe, chủ nhân thật nổi tiếng!]

Giọng điệu Lộ Khả vừa tự hào vừa vui vẻ, hiển nhiên là thấy vinh dự lây vì vinh quang mà Phong Dật Ngôn đạt được. 

Hệ thống cười lạnh, vung cây gậy lớn để đánh thức cô ấy: [Cô cho rằng đây là chuyện tốt sao?]

Lộ Khả: [Hả?]

[Đây là một quyển truyện ngược, truyện ngược tâm đó! Ta nói cho cô biết, tất cả người hâm mộ của anh ta đều mong anh ta sống cô độc trong quãng đời còn lại, hơn nữa sức chiến đấu của họ cực kì mạnh bạo. Trước kia mỗi một đời ký chủ khi đang chấp hành nhiệm vụ đều bị các fan xé xác đến mức muốn hoài nghi cuộc sống. Quan trọng nhất là nam chính sẽ không bảo vệ cô, anh ta chỉ biết bảo vệ ánh trăng sáng của mình.]

Lộ Khả sửng sốt một lúc, [Tại sao, khi con người thích một người khác sẽ hy vọng đối phương đừng yêu đương sao?]

Hệ thống hừ một tiếng. 

Không ngờ sau khi Lộ Khả sửng sốt một lúc, đột nhiên lại bật cười. Làm sao để diễn tả tiếng cười đó nhỉ…Giống như cô ấy nghe nói rằng cá voi trắng sẽ dọn sạch tất cả những con cá voi còn lại trong vùng biển xung quanh nếu chúng thích một con cá voi trắng khác. Cô cảm thấy hành vi này rất đáng yêu. 

[Thì ra con người là như vậy, nghe thật đáng yêu!]

Hệ thống:…???

Cô ấy vui vẻ nói, [Chủ nhân đang ở đâu? Tôi muốn tìm anh ấy ngay bây giờ!]

Giọng điệu thiếu kiên nhẫn của cô khiến hệ thống hơi nhói lòng. 

Lộ Khả thực ra là một chú chó con mà Phong Dật Ngôn đã nuôi. Chính xác mà nói, đó là chó mà anh nuôi khi còn nhỏ. Anh chỉ nuôi nó hơn ba năm. Bây giờ, mười ba năm đã trôi qua. Thật khó để nói liệu Phong Dật Ngôn có nhớ rằng mình đã từng nuôi một con chó hay không. Dù sao thì, con chó ngu ngốc này vẫn luôn nhớ đến chủ nhân của mình và muốn tìm anh ta. 

…Hừ, nó đã chăm sóc cô tận mười ba năm, không biết nếu nó biến mất thì cô có sốt ruột tìm nó không đây. 

Nhưng có lẽ vừa rồi nó đã nghĩ sai. 

Cái gì mà vừa gặp đã yêu chứ, con chó ngốc này trong đầu vốn dĩ còn không có sợi dây tình cảm đó trong đầu. Cô ấy chỉ muốn gặp chủ nhân một cách thuần túy, giống như mười ba năm trước vậy. 

Đột nhiên, giọng nó trở nên nghiêm túc. 

[Đừng gọi chủ nhân nữa. Giờ cô đã là người rồi. Nếu người khác nghe thấy ‘’chủ nhân", họ sẽ nghĩ đó là một trò chơi kỳ quái gì đó. Hơn nữa, việc kiểm tra vị trí của nam chính yêu cầu phải có phiếu định vị. Cô chỉ có ba cơ hội. Một khi đã sử dụng rồi, sẽ không còn cơ hội nào nữa. Cô phải sử dụng nó vào thời điểm quan trọng.]

[Nhưng tôi muốn gặp anh ấy ngay bây giờ.]

Lộ Khả nói, không chút do dự kích hoạt tấm phiếu trong đầu. 

“…”

Ách!!!

Hệ thống sững sờ mất ba giây, rồi phát ra tiếng còi chói tai, đột nhiên sụp đổ biến thành một mã lệnh hỗn loạn. 

Cơ hội định vị quý giá như vậy lại được dùng ngay ngày đầu tiên xuống núi! Chết tiệt!!!

Phiếu định vị được kích hoạt, một bản đồ hiện ra trong tầm mắt Lộ Khả. Vị trí của nam chính được đánh dấu bằng một ngôi sao đỏ, cho thấy đó là một sân bóng chày tư nhân ở khu Phục Thạch. 

Bản đồ cũng chu đáo vạch ra lộ trình, cho thấy xe buýt không thể đến đó, chỉ có thể đi taxi. 

Hệ thống từ trạng thái hung dữ ngưng tụ lại, biến thành một người ánh sáng nhỏ bé. Nó tức giận đến nỗi cơ thể trở nên nhợt nhạt và đôi tay run rẩy. Nó lấp tức rút điểm của mình, tạo thành cái dùi cui điện và chọc mạnh vào biển tinh thần của cô, khiến bộ não của chó con này bị sốc mạnh. 

[Con chó ngốc, cô thật là làm ta tức chết mà!]

[Sao cô lại không nghe lời gì vậy! Không nghe lời gì hết!]

[Ta đã bảo cô dùng nó vào thời điểm quan trọng mà! Ta sẽ cho điện giật chết cô!]

[Ahh ~ Đau quá!] Lộ Khả bị điện giật mà ngồi xổm xuống, r*n rỉ như một chú cún con. Lần này, khuôn mặt cô tái nhợt vì đau, không còn sức để đứng dậy. 

Hệ thống vốn đã bình tĩnh lại một chút, đột nhiên nhận ra rằng mình đã quá tay. Lần này nó ra tay quá nặng, ngay cả một người đàn ông khỏe mạnh cũng chưa chắc đã có thể chịu được cơn đau dữ dội này. 

Nó hiếm khi do dự, lập tức ném dùi cui điện đi như thể đã làm sai điều gì đó. 

Không ngờ, chú cún con lại chẳng hề oán hận gì cả. Chẳng những không trách móc mà sau khi hồi phục, cô còn nhẹ nhàng bao bọc nó bằng biển tinh thần của mình. [Hệ thống đừng giận mà]

Cô nhẹ nhàng dỗ dành, thái độ vẫn rất thân thiết. [Đừng giận được không? Tôi chỉ muốn gặp chủ nhân một chút thôi. Đã lâu rồi tôi không gặp, tôi rất nhớ anh ấy!] 

Câu nói này khiến hệ thống vừa xót xa vừa áy náy. 

Cún con đã làm gì sai đâu chứ? Cô chỉ là muốn gặp chủ nhân của mình thôi mà. 

Nhưng…

Mã lệnh của hệ thống hơi rung lên, nó đã dự đoán được một thất bại u ám trong tương lai. 

Đây chính là thế giới ngược tâm cấp độ SSS. Dù có lên kế hoạch kỹ lưỡng cũng không thể thành công. Sao có thể cứ thế mà xông lên được?

Một lần gặp gỡ đầu tiên không tốt sẽ đặt nền móng cho những thất bại sau này. Hoàn cảnh khốn khổ của chín mươi chín ký chủ trước vẫn còn sống động trong tâm trí nó. 

Họ đã trả giá rất nhiều và bị ngược đến thảm hại, nhưng cuối cùng, giá trị của độ hảo cảm chỉ có năm hoặc sáu điểm, còn không cao bằng những trợ lý xung quanh anh ta. Ai mà không sụp đổ? Ai mà không khóc lóc thảm thiết? 

Đối với những ký chủ khác thì không sao, khóc lóc thảm thiết thì nhiều nhất nó sẽ đưa khăn giấy cho họ, nhưng con chó nhỏ mà nó chính tay nuôi lớn bị ngược đến vỡ đầu chảy máu thì không khác gì xẻo đi số hiệu của nó cả!

Cô ngây thơ và tràn đầy tình yêu đối với thế giới này, nó không thể tưởng tượng được rằng cuối cùng cô ấy sẽ trở nên cuồng loạn và rơi lệ đến mức nào. 

Hệ thống càng nghĩ càng run sợ. 

Không được.

Lại cố gắng thêm một chút nữa đi!

Nó nghiến răng mà mở ra quỹ đen của mình một lần nữa, quyết định chi một lượng điểm khổng lồ để mở cửa sau cho cô ấy, để cô có thể rút ra một đạo cụ phụ trợ. 

Sau khi hoàn thành giai đoạn đầu tiên của cốt truyện, sẽ được thưởng thêm điểm và có một cơ hội rất nhỏ để có được một lần rút thăm trúng thưởng, hiện tại hệ thống quyết định chi điểm của mình để cho Lộ Khả trực tiếp rút thăm. 

Số điểm này rất tốn kém. Hệ thống đau lòng đến mức run cả người. 

Trong lúc hệ thống còn đang do dự không muốn tiêu điểm thì Lộ Khả đã chặn một chiếc taxi rồi lên xe. 

Khoảng cách từ đây đến khu Phục Thạch cũng không ngắn. Trên đường đi, hệ thống tang thương mà hút xong một điếu thuốc, điều chỉnh tốt tâm trạng của mình, bình tĩnh cùng Lộ Khả nói: [Nào, bảo bối, rút thăm trúng thưởng nào.] 

Lục Khả không hề biết hệ thống đã mở cửa sau cho mình bằng cách tiêu điểm, cô vui vẻ ấn nút rút thăm. 

Giải thưởng nhanh chóng xuất hiện. 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play