“Sao lại xảy ra chuyện?” Hai phạm nhân đã bị phán tử hình, trong ngục tất phải canh phòng nghiêm mật, cớ sao lại phát sinh việc này? Đám ngục tốt kia đều là ăn cơm không sao?
Lâm Vịnh Tư cùng Lý Văn Khê vội vã chạy đến đại lao.
Còn chưa vào đến cửa, đã nghe tiếng kêu thảm thiết của Đào Dũng vọng ra. Trần Hán lúc này đã bị trói chặt, ném sang một phòng giam khác, song vẫn cố ngẩng đầu, mắt gắt gao nhìn chằm chằm Đào Dũng, vừa rống vừa gào:
“Nguyệt Nương đâu? Ngươi đã làm gì Nguyệt Nương rồi? Nữ nhi của ta mới có mười ba tuổi, ngươi còn là người ư?!”
“Rốt cuộc là chuyện gì?” Lâm Vịnh Tư nhíu mày, ánh mắt dừng lại trên vệt máu dài nối liền hai gian ngục, sắc mặt đã lộ vài phần tức giận.
Mấy tên ngục tốt trực ban đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng là Lão Triệu – người lớn tuổi nhất – lí nhí hồi đáp:
“Là tiểu nhân nhiều miệng, nói những lời không nên nói, khiến Trần Hán biết được... là Đào Dũng sát hại thê tử hắn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play