Ngươi hận mẫu thân mình ư?”. Lý Văn Khê cuối cùng cũng không nhẫn nại được nữa, cắt lời Đào Dũng đang chìm đắm trong cơn giận dữ.
“Nàng ta không xứng làm mẫu thân ta!” — Đào Dũng gần như gầm lên, “Ta chỉ thấy nhục nhã khi bản thân lại được sinh ra bởi một nữ nhân hạ tiện như thế!”
“Thế nhưng những bạc tiền, vật phẩm nàng gửi tới, ngươi lại nhận lấy không chút đắn đo. Chỗ ngân lượng lần trước, há chẳng phải ngươi đã tiêu sạch rồi sao?”
“Người thì bẩn, nhưng của cải thì sạch.” — Lý Văn Khê cười lạnh, ánh mắt đầy khinh miệt, “Ngươi ghê tởm nàng vì nàng phải bán thân cầu sống, thế kẻ tiêu xài số bạc nàng bán thân mà có, chẳng phải càng ghê tởm hơn ư?”
“Nếu không vì ngươi, nàng đi giặt y phục thuê cũng đủ nuôi thân; nếu không vì ngươi, nàng bỏ xứ mà đi, tái giá lần nữa, há chẳng phải vẫn có thể sống yên ổn?”
“Chính bởi vì có ngươi — một kẻ vô tình bạc nghĩa — nên nàng mới không nỡ rời đi, mới chẳng đành buông bỏ, cuối cùng mới phải lựa chọn con đường mà nữ tử chân chính không ai muốn bước chân vào.”
“Chân chính khiến người ta buồn nôn... là ngươi đó!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT