Cuối cùng là Lục Từ phát hiện trước, cậu biết gần đây Hứa Anh liên tục chơi các game lớn, nạp tiền sảng khoái, sau đó lần lượt chơi xong rồi bỏ.
Lục Từ chia sẻ ảnh chụp màn hình game "Tiêu trước một mục tiêu nhỏ" cho Hứa Anh, đồng thời kể chuyện có người giả mạo cô: "Những ID game này đều là của cô phải không?"
Hứa Anh nghe xong thấy lạ: "Sao cậu biết ID game này là của tôi, mà lại nhìn ra ID weibo này không phải của tôi?"
Lục Từ ở đầu dây bên kia kiêu ngạo nhướng mày: "Sống chung với cô lâu như vậy, sao có thể không biết phong cách ngôn ngữ của cô chứ? – Nhưng trọng điểm là cái này sao? Trọng điểm là bây giờ có người đang giả mạo cô, cô không tức giận à?"
Hứa Anh thật sự không để tâm: "Cái này có gì mà tức giận? Giả không thành thật, thật không thành giả. Cậu cứ coi như được thưởng thức miễn phí một vở kịch hay đi."
Tại sao cô lại đặt tất cả ID game thành một tên, đương nhiên là vì lười. Chỉ duy nhất "Dùng trà đi" không dùng ID này, bởi vì khi đó "Dùng trà đi" có ít người chơi, những tên hay chưa bị chiếm dụng. Đương nhiên, cô cũng lười nghĩ tên hay, hơn nữa tên mặc định của hệ thống "Dùng trà đi" cũng hay rồi, đều là những câu trích dẫn từ Kinh Thi, Sở Từ. Cho nên khi hệ thống gợi ý, cô trực tiếp xác nhận.
Nhưng không khí là không khí, điều này không có nghĩa là cô sẽ mặc kệ người khác dẫm đạp lên đầu mình. Nếu người giả mạo này còn muốn bôi nhọ cô, bị gậy ông đập lưng ông, cái đó gọi là vở kịch hay. Nếu không có, đó chính là ấm ức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT