Mặt trời mọc, cỏ khô chuyển màu vàng úa, sương đêm đọng lại trên cây cỏ, rồi tan chảy rơi xuống bùn đất. Con sông vẫn cuồn cuộn chảy, hai bên bờ, quân lính và ngựa vẫn nghỉ ngơi, nhưng sự căng thẳng và ồn ào của ngày hôm qua đã biến mất. Chỉ còn lại tiếng ngựa hí và tiếng dê kêu.
Tô Hữu ngồi trên giường, cẩn thận quấn chăn kín mít, vẻ mặt ai oán nhìn ba người đàn ông trước mặt.
“Cho nên… các ngươi thật sự không cân nhắc đi khám mắt sao?” Tô Hữu suýt khóc, mắt cậu đỏ hoe, nhưng vẫn cố hỏi.
Khi ngất đi, cậu còn ảo tưởng rằng những gì nghe thấy ở bờ sông chỉ là ảo giác. Nhưng khi tỉnh dậy và đối mặt với ba người đang quan tâm, ân cần, cậu đã phải chấp nhận sự thật một cách đầy kháng cự.
Cậu có cần những lời hỏi han, chăm sóc, và sự lo lắng này không?
Không!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play