“ Thôn chúng ta đất trồng trọt chỉ có quanh thôn vài trăm mẫu, ra bên ngoài thì phần lớn đều là đất hoang. Nếu muốn khai hoang thì tốt nhất là khai liền mạch một chỗ, rải rác quá cũng khó quản lý.”
Đất sát bên đất nhà khác thì có nhiều bất tiện. Nếu là nhà thật thà, giữ bổn phận thì không nói, nhưng có nhà lại hay giở trò, thích trộm vài cây cải, hay lén lút dịch ranh giới.
Dù Trương gia bây giờ đã là một trong những nhà đứng đầu trong thôn, người thường không dám lỗ mãng, nhưng cũng khó phòng người có tâm địa xấu. Dân gian xưa nay vẫn hay ghen ghét kẻ giàu.
Trương Phóng Viễn vừa nói, Hứa Hòa lập tức nghĩ đến một nơi: “Hải Đường loan.”
“Bên đó là một mảnh đất hoang rộng, liền khoảnh, ít nhất cũng sáu bảy chục mẫu, thường có thôn dân tới cắt cỏ cho gia súc.”
Trương Phóng Viễn bật cười: “Ta cũng đang nhắm mảnh đó. Chỉ là…”
Đó là nơi hẹn hò của nam nữ trong thôn, nếu nhà họ Trương mua rồi khai phá thì chẳng khác nào phá tan nơi kết duyên của người ta. Huống hồ, hai người bọn họ cũng là nên duyên ở Hải Đường loan, với nhiều người, chỗ ấy không chỉ là một mảnh đất hoang đơn giản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT