29 tết, Trương Phóng Viễn treo bảng tạm nghỉ trước cửa tiệm, năm nay cũng coi như làm ăn tới đây là đủ.
Hàng Tết đã sớm đặt sẵn từ trước, nhưng hôm nay về nhà, hắn vẫn ghé qua trong thành chọn thêm vài món vui mắt — điểm tâm, quả khô, vài thứ ăn vặt, ăn Tết dẫu sao trên bàn cơm cũng cần chút sắc màu, bên ngoài lại có trẻ con tới chơi cũng có cái để đãi.
Hắn gom đồ vào túi vải, buộc chặt sau lưng ngựa, một ngựa một người quay về. Hôm nay vào thành không dùng xe, không đưa theo Tiểu Hắc, chỉ đơn độc cưỡi ngựa tuy hơi lạnh nhưng lại nhẹ nhàng, nhanh gọn.
Trên đường trở về, hắn ghé qua quán trà một chuyến. Mai nơi đó cũng nghỉ, mà hàng hóa trong thôn chưa kịp sắm đủ đều kéo nhau tới đặt thêm chút đồ lặt vặt — tương dấm, trà dầu, rượu, hương nến, pháo, đủ cả. Trà lều này mở ra càng ngày càng giống tiệm tạp hóa, dân thôn cũng quen, cần gì cũng đến đó tìm, thấy không đủ bán còn giục hắn nhập thêm hàng.
Gần Tết, nơi đây náo nhiệt không kém trong thành. Mấy đứa nhỏ lẽo đẽo theo người lớn đòi mua quả khô, Trần Tứ vẫn bày thịt heo ở góc quán như cũ.
Tuy rằng nhà ai cũng mổ heo ăn Tết, nhưng người thì bán nửa, người để dành nửa, đa phần đầu tháng Chạp đã mổ, đến cận Tết lại thiếu thịt tươi, nên muốn ăn bữa cơm ngon cuối năm cũng phải ra mua thêm, Trần Tứ liền vì đó mà mở sạp bán riêng.
“Thế nào, hôm nay bán khá chứ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play