Tấm ván gỗ trơn bóng, dày dặn vừa phải, phía trên được khoan sẵn mấy lỗ nhỏ. Trương Phóng Viễn cẩn thận xuyên từng sợi lông heo vào đó, từng chùm một, cuối cùng tạo thành một chiếc bàn chải nhỏ đơn sơ trên mảnh gỗ chưa sơn. Hắn dùng ngón tay thử chà nhẹ, lông heo khá cứng, sượt qua da tay khiến đầu ngón hơi đau rát.
Hắn cọ qua cọ lại vài lần để chắc chắn không bị rơi rụng, sau đó lại tiếp tục xuyên lông đuôi ngựa vào lỗ nhỏ khác trên tấm ván gỗ.
Lông heo thì dễ kiếm, mỗi lần mổ heo xong gom lại một chút là có, nhưng lông ngựa thì khó tìm hơn nhiều. Ngựa vốn quý, lại không nhiều, muốn lấy được lông còn phải đích thân ra tay. May mắn nhà hắn có nuôi một con ngựa đen, mấy chùm lông này là cắt từ phần đuôi nó.
Lông đuôi ngựa so với lông heo thì cứng hơn một chút, lại dài và chắc, một túm đuôi có thể cắt ra đủ dùng cho một nắm bàn chải. Trong khi đó, bờm ngựa lại mềm hơn, còn mềm hơn cả lông heo, vì thế khi làm bàn chải cần cắm lông dày và sít hơn để tránh bị lưa thưa, chải không sạch.
Người xuất thân từ nông hộ thường có vài tay nghề trong người, Trương Phóng Viễn chỉ tốn một canh giờ đã làm ra năm chiếc bàn chải. Để cho đẹp mắt, hắn còn mài nhẵn phần tay cầm, đường cong uyển chuyển, nhìn không giống như món đồ làm qua loa.
“Em xem thử thế nào?” Bàn chải làm xong, hắn liền mang đưa Hứa Hòa xem.
“Cũng có chút dáng dấp đấy chứ, nhìn qua còn chắc chắn hơn cành dương liễu.” Hứa Hòa cười cười. Cậu từng thấy người dùng nhánh dương liễu để đánh răng, thường lấy cành non rồi cắn đầu cho tưa ra, chấm muối để chà răng. Cậu cũng từng thử qua, cũng có thể loại bỏ vụn bẩn sau bữa ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play