Thượng tuần tháng Bảy, quán trà của Hứa Hòa chính thức mở cửa đón khách.
Ban đầu cậu không biết nên đặt tên quán là gì, còn tính hỏi người trong thôn hoặc vào thành tìm thầy đồ nhờ viết giúp một tấm bảng hiệu. Nhưng chưa kịp mở lời, Trương Phóng Viễn đã tự mình mang bảng hiệu về, dạy cậu nhận mặt chữ và đọc tên quán.
“Xung quanh quán toàn là cây đa lớn, thì dùng chữ ‘đa’. Nhưng đặt tên chỉ bằng một chữ thì không dễ nhớ, thêm một chữ gì đó cho thuận miệng đi. Vậy dùng chữ ‘dễ’ – dễ dàng, thuận lợi, dễ nhớ nữa.”
Bảng hiệu được treo trên một tấm ván gỗ bằng dây thừng chắc chắn, không giống các cửa hàng trong thành thường treo ngay đầu mái hiên, nhà bọn họ thì treo thẳng lên cột cạnh cửa. Vị trí bảng hiệu tuy đơn sơ nhưng miễn là đủ bắt mắt là được.
Người trong thôn phần lớn không biết chữ, chỉ nghe hai chữ “Dung Nhàn”(*) thì cũng chẳng rõ là chữ nào với chữ nào, chỉ thấy đọc thuận tai, dễ nhớ, gọi một lần là nhớ mãi.
(*) sau một hồi dùng chatgpt trợ giúp, chữ “đa”-"róng" và chữ “dễ"-"yì" sau đó lấy tất cả những chữ đồng âm ”róng yì" thì chữ “dung nhàn” này hay nhất, một chữ róng 容 bao dung, một chữ yì 逸 thảnh thơi
Hôm khai trương, Trương Phóng Viễn còn đặc biệt mua một dây pháo trúc. Cửa hàng trong thành mở cửa có pháo, quán trà ở ven quan đạo này cũng không thể kém cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play