Hứa Hòa cầm lấy bao lì xì, mở dây thừng, cẩn thận đếm được đúng sáu mươi sáu văn. Đây là tiền bao lì xì mà Trần thẩm cho cậu. Tiệc cưới hôm nay lo liệu ổn thỏa, cậu làm đầu bếp chính coi như có công lớn, bao lì xì này xem như phần thưởng. Dù là đi đỡ đần giữa chừng, Trần gia vẫn hào phóng cho không ít.
Kỳ thực, tiền bạc chỉ là chuyện nhỏ, điều quan trọng là được người ta nhìn nhận.
Cậu dựa người lên ghế, không khỏi nghĩ lại chuyện vừa rồi. Cũng trách không được lúc Trần gia tới nhờ giúp, Trương Phóng Viễn liền một miệng đáp ứng ngay. Cậu cảm thấy Trương Phóng Viễn tuy thường ngày có vẻ không đứng đắn, lại lắm thói xấu nhỏ, nhưng lúc gặp chuyện lớn, lại nhìn xa trông rộng, suy nghĩ thấu đáo hơn người.
Quay đầu nhìn lại, chính chủ hôm nay đã say giấc trên giường. Đêm đã khuya, tân lang bị chuốc rượu không ít, nếu không phải có Trần thẩm ra tay giải vây, chỉ sợ hôm nay cũng không động phòng nổi.
Hứa Hòa đỡ hắn từ sau nhà trở về, giúp lau người sạch sẽ rồi đưa lên giường. Người cao to uống say càng khó xử lý, kéo mãi không đi, cũng may không đến mức ói mửa hay điên cuồng, bằng không thật sự cần tới mấy tráng hán mới chế ngự nổi.
Thổi tắt đèn, Hứa Hòa ngồi lên mép giường, nhẹ nhàng vỗ chân người đang ngủ say. Người nọ rụt chân lại, thành thật cuộn mình.
“Hòa ca nhi, lại đây, ôm ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT