“Vậy ta liền đi mua. Mấy mớ rau còn dư em để tạm ở sạp bên cạnh, nếu có người mua thì bán rẻ đi, gặp ai mua thịt thì tiện tay đưa ít cũng được.”
“Được.”
Trương Phóng Viễn đợi Hứa Hòa đi khuất mới thu ánh mắt. Hắn tiếp tục rao hàng thêm một lát, nhưng đến trưa thì gần như không còn khách nữa. Những người bán thịt khác đã bắt đầu ăn cơm trưa, người đưa cơm cho các đồ tể cũng sớm mang theo hộp đồ ăn tới chợ thịt.
Khu vực bán gia cầm cách đây khá xa, Trương Phóng Viễn đoán Hứa Hòa còn lâu mới quay về, bèn lấy cơm trưa của hai người, đem đến quán ăn gần đó nhờ đầu bếp hâm lại một chút, rồi xách theo thẳng hướng chợ phía đông.
“Trương ca! Nô gia hồi lâu không gặp người~ sáng nay lại đây là tìm nô gia sao?”
Chân trước Trương Phóng Viễn vừa bước vào cửa sau Vân Lương Các, sau lưng đã vang lên tiếng nũng nịu ngọt ngào của một nữ tử diễm lệ, nàng phe phẩy cây quạt, thân hình uốn éo như rắn nước bám lấy hắn. Trương Phóng Viễn mí mắt còn chưa thèm nhấc, đưa tay gạt nàng ra: “An Tam Nhi đâu?”
Nữ tử bị gạt qua chỉ hờn dỗi một tiếng, như thể đã quen với thái độ thô lỗ của hắn, nàng thu lại giọng nũng nịu, cao giọng gọi vào trong: “An Tam Nhi, Trương ca tìm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT