Từ sau khi đính hôn, Trương Phóng Viễn liền thật sự đảm nhận vai trò "con rể" của nhà họ Hứa. Hứa Trường Nhân năm ngày mười ngày lại phải vào thành đổi thuốc, tái khám. Chỉ cần Hứa Hòa mở miệng nhờ giúp, hắn liền lập tức xắn tay kéo xe đưa người đến y quán trong thành. Nhưng nếu là Lưu Hương Lan gọi thì hắn lại cố tình chậm trễ, giả vờ đang bận việc.
Hắn hiểu rõ tính tình của Lưu Hương Lan: nếu đối xử quá tốt, bà ta lại cảm thấy mình nắm đằng chuôi, chỉ tổ khiến bà ta thêm tính toán. Vẫn là phải tỏ chút uy, ra dáng đàn ông. Nhưng mỗi lần đưa người trở về, Trương Phóng Viễn đều phải được đãi một bữa cơm do chính tay Hòa ca nhi nấu thì mới chịu đi.
Nếu không phải vì Hứa Hòa, Trương Phóng Viễn thật chẳng thèm tử tế với người nhà họ Hứa. Ngay cả tiền lễ hỏi cũng là vì nể mặt Hòa ca nhi mới chủ động đưa ra. Tuy không hẳn muốn chịu thiệt với nhà họ Hứa, nhưng vì kéo được Hòa ca nhi về phía mình, đưa tiền xem như cũng là cái giá xứng đáng, coi như "bỏ tiền tiêu tai".
Hơn nữa, Hòa ca nhi từng nói, sau khi đính hôn, người nhà đối xử với em ấy khách khí hơn nhiều. Chỉ riêng điều đó thôi cũng khiến Trương Phóng Viễn thấy mãn nguyện – việc đính hôn này đúng là mang lại cho em ấy những ngày tháng tốt đẹp hơn hẳn.
Hôn sự đã định, thời gian chuẩn bị không còn nhiều. Kỳ thực, cưới hỏi ở nông thôn không phức tạp như trong thành, chỉ cần lễ hỏi và tiệc cưới tươm tất là đã đủ thể diện. Nhưng hai khoản đó – một cái tốn tiền, một cái tốn sức – cũng đủ khiến hắn đau đầu.
Trương Phóng Viễn tính toán một lượt, tiền trong tay không dư dả là mấy.
Nguồn thu chính của hắn là buôn bán gia súc. Ba ngày năm bữa mới bán được một con heo, bán xong lại phải vất vả đi thu mua tiếp. Bình quân mỗi tháng, nếu giá tốt, có thể bán được năm con, lời khoảng 5000 văn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT