Mắt thấy lần nữa khai đường thẩm tra xử lí chưa đầy ba ngày, Trương Phóng Viễn càng gấp rút, chân không rời đất.
Ngày này hắn cùng Hứa Hòa vừa từ quê nhà trở về, vào đến tòa nhà thì hai đứa nhỏ không ở nhà, Trương Phóng Viễn gọi Cam Thảo: “Hôm nay không phải ngày nghỉ tắm gội, sao lại cùng nhau ra ngoài?”
Cam Thảo đáp: “Lão gia, hôm nay đồng khảo yết bảng, thiếu gia với công tử sáng sớm đã ra ngoài xem.”
Trương Phóng Viễn vỗ trán, quay sang Hứa Hòa: “Mấy ngày nay bận xử lí thẩm tra, ta quên bẵng chuyện này, đáng ra nên đi cùng Thụy Cẩm xem bảng.”
Hứa Hòa vốn vì chuyện kiện cáo mà mệt mỏi cả tinh thần lẫn thể xác, nhân chứng vật chứng khó tìm, đã bàn bạc với tụng sư hồi lâu.
Tụng sư nói rõ, Tần gia không phải lần đầu bị kiện, mấy năm nay trong thành hoành hành, ức hiếp dân lành, vậy mà vẫn yên ổn sống vì trước nay chưa từng thua kiện.
Dân nghèo biết Tần gia quyền thế ở Tứ Dương nên dù bị chèn ép cũng đành ngậm bồ hòn, không dám báo quan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play