Thụy Cẩm đợi nửa ngày vẫn không thấy cha lên xe ngựa, còn tưởng hắn đang cùng xa phu ngồi ngoài mành đánh xe. Trời nóng bức, cha lại thuộc tạng người sợ nóng.
Nhóc ló đầu ra khỏi mành, lại thấy một gương mặt xa lạ. “Cha, người này là ai?”
Không chỉ Thụy Cẩm kinh ngạc, ngay cả Trương Phóng Viễn cũng không nhận ra đối phương. Tứ Dương thành rộng lớn, trong thành có người biết mình nhưng mình lại không biết họ vốn chẳng hiếm.
Thấy hai khuôn mặt nhỏ giống nhau cùng ngơ ngác nhìn, người kia khách khí nói: “Trương thiếu gia, lão gia nhà ta mời.”
Thụy Cẩm khẽ nhíu mày. Đây là lần đầu nhóc thấy có người gọi cha mình như vậy, bèn nghiêng đầu nhìn cha.
Trương Phóng Viễn hỏi: “Không biết chủ nhân các hạ là ai? Là muốn bàn chuyện làm ăn hay việc khác? Tại hạ dẫn con ra ngoài, e là không tiện nói chuyện.”
“Không sao, xin mời hai vị đi trước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT