Cơn giận chỉ tích tụ trong chốc lát, quay đầu lại, rốt cuộc ông ta cũng không đủ tàn nhẫn đánh Lê Dạng, ngược lại ở sâu trong nội tâm sinh ra một cảm giác hối hận.
Không biết vì sao, ông ta cảm thấy mình đang dần mất đi cô.
Nhớ tới lời dặn dò của Phùng Mai trước khi ra cửa, cuối cùng ông ta vẫn kiên trì nói: “Mặc kệ con gả cho ai, cũng sẽ không thay đổi được sự thật con là người nhà họ Lê, con không chỉ phải phụng dưỡng cha mẹ mà còn phải giúp đỡ anh em. Cho nên con cùng Quý Hoài Chi thương lượng xem có thể bỏ ra bao nhiêu tiền giúp đỡ em trai con một chút.” Lê Dạng vẫn như trước, nửa bước cũng không nhường: “Cha cũng thấy đó, chúng con không có tiền. Nếu các người nhìn trúng cái gì trong nhà này thì cứ việc cầm đi bán.”
Lê Kiến Hải bị Lê Dạng làm cho tức giận một lần nữa, ông ta chỉ vào cô, môi run rẩy: “Ta không nghĩ tới, nhà họ Lê chúng ta lại nuôi một đứa con gái độc ác vô ơn như con.”
Nghe Lê Kiến Hải lên án, Lê Dạng chỉ cười nhạo một tiếng: “Cảm ơn cha đã để ý đến con.”
Thì ra một người bị tổn thương đến tận cùng, sẽ không có chuyện gì xứng đáng để cô quan tâm, cũng không có bất cứ thứ gì có thể tổn thương cô nữa.
Lê Dạng tự hỏi mình, có đau lòng không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT