Lê Kiến Hải vào cửa, đầu tiên là nhìn một vòng sân, sau đó theo Lê Dạng vào nhà chính, mặc dù không thể hiện sự bất mãn quá rõ ràng, nhưng nếp nhăn trên trán đã sâu lại.
Ông ta ngồi xuống bên cạnh bàn: “Còn đã trải những ngày như vậy sao?”
Lê Dạng rớt cho Lê Kiến Hải một ly nước, ngồi xuống đối diện: “Ngược lại con cảm thấy rất tốt, tự do tự tại, không ai bức bách con làm chuyện con không thích.” Lê Kiến Hải hiểu ý Lê Dạng, thở dài một tiếng, nói: “Ta biết, con đang oán giận gia đình, nhưng nếu mẹ con có cách khác, cũng luyến tiếc gả con ra ngoài sớm như vậy.”
“Chúng ta đã hỏi thăm qua nhà họ Phó, tiểu tử kia cùng điều kiện gia đình cậu ta đều rất tốt, tuy tính tình hơi kém một chút, nhưng đi theo cậu ta không phải con có thể hưởng phúc sao? Không nghĩ con lại oán hận như vậy. Giữa hai mẹ con làm gì có thù oán nhau, mẹ con cũng chỉ là miệng dao găm tâm đậu hũ mà thôi, chỉ cần con nghe lời bà ấy, nhận sai, bà ấy sẽ tha thứ cho con.”
Nghe Lê Kiến Hải nói, trong lòng Lê Dạng không khỏi cảm thấy bi thương,
Trước kia hiếm khi hai cha con ngồi nói chuyện phiếm như vậy, hôm nay ông ta vừa nói những lời này đã tiêu diệt một chút nhớ nhung còn sót lại trong lòng cô.
Cô hừ lạnh một tiếng, nói: “Vốn con nghĩ rằng chuyện nhà họ Phó cha không có hỏi đến, cũng không biết, hôm nay xem ra trong lòng cha đều rõ ràng mọi chuyện, chỉ là bởi vì không tổn hại đến lợi ích của mình, cho nên mới không lên tiếng đúng không? Để con trở về nhận sai sao? Sau khi nhận sai chính là ly hôn với Quý Hoài Chi, sau đó nghe theo sự sắp xếp của các người gả cho Phó Tiến, để giúp Lê Diệu Tổ dọn dẹp cục diện rối rắm này phải không? Hôm nay cha luôn miệng nói là chủ ý của mẹ, nhưng nếu không phải cha ngầm đồng ý, bà ấy có thể làm chủ việc này sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT