Quý Hoài Chi khẽ cười một tiếng, đôi mắt hoa đào xinh đẹp lại sắc bén như đao, nhìn chằm chằm cô không chút che giấu: "Anh đã nói rồi, lời của Hầu Tử em không cần để ý." Anh đứng lên, một tay đút vào túi quần: "Chờ anh chuyển tất cả hàng hóa đi sẽ cùng em trở về Dương Thành một chuyến.”
Có vài món nợ, anh phải tính toán với lão già nhà họ Khải kia.
Lê Dạng chú ý tới đáy mắt Quý Hoài Chi có chút lạnh lẽo, sờ sờ cổ yên lặng lựa chọn không nói gì.
Chạng vạng tối, Trần Cương đã mấy ngày không gặp cuối cùng cũng lộ diện.
So với Quý Hoài Chi và Hầu Tử bị thương trong bóng tối, thì Trần Cương mặt mũi bầm dập, đi đường còn khập khiễng, thật sự có chút thê thảm không nỡ nhìn.
Bốn người cùng nhau ăn cơm tối ở bên ngoài khách sạn, Lê Dạng được nghe bọn họ nói chuyện về những sắp xếp tiếp theo: Trần Cương và Hầu Tử cùng nhau phụ trách vận chuyển hàng hóa vào nội địa và phía Bắc, Quý Hoài Chi thì cùng cô trở về Dương Thành.
Trong lúc nói chuyện, Trần Cương có nhắc tới Tiếu Hải Sinh và Khải tiên sinh, bị ánh mắt nhàn nhạt của Quý Hoài Chi ngăn lại, Hầu Tử cũng kịp thời chuyển đề tài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play