Lê Dạng che trán, đương nhiên nói: "Nghĩ cách kiếm tiền, sau đó đối xử tốt với anh.”
Tiếng nói vừa dứt là sự yên tĩnh khắp bàn, Hầu Tử và Trần Cương vùi đầu không dám lên tiếng chỉ có thể cúi đầu thấp hơn, đồ ăn trong miệng cũng không dám nhai.
Mẹ kiếp, hai người đó thật sự coi bọn họ là người vô hình, một chút cũng không ngại ngùng liếc mắt đưa tình!
Không nghĩ tới chị dâu của bọn họ bình thường thoạt nhìn rất nhát gan, nhưng sao lại dám nói như vậy, làm lão đại bọn họ xấu hổ rồi.
Con gái theo đuổi lão đại, bọn họ đã gặp qua không ít, nhưng chưa thấy ai nói trắng ra như chị dâu, bọn họ không khỏi hoài nghi, lúc trước rốt cuộc có phải Lê Dạng chủ động ra tay với Quý Hoài Chi hay không.
Ánh mắt Quý Hoài Chi hơi tối, hình như có sóng ngầm bắt đầu khởi động, ngay cả chóp tai cũng nổi lên màu đỏ khả nghi, đợi ánh mắt tiếp xúc với ánh mắt thẳng thắn vô tư của cô, khẽ cười một tiếng, che đi thủy triều trong đáy mắt, đầu lưỡi hất cằm, gật đầu nói: "Cũng đúng.”
Lê Dạng cho rằng Quý Hoài Chi đồng ý với quan điểm của mình, trong lòng vô cùng đắc ý, vỗ vỗ ngực: “Đúng không, anh cũng cảm thấy như vậy rất tốt phải không!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play