Cuối cùng Lê Dạng cũng hiểu, Quý Hoài Chi đang yên đang lành lại nói cô khóc thì ra mọi chuyện là như vậy.
Tất nhiên cô sẽ không cho rằng Quý Hoài Chi là như Hầu Tử nói, bất quá cái khẩn trương mà anh đối với cô cũng chỉ vì trách nhiệm mà thôi.
Anh càng đối tốt với cô, càng khiến cô có cảm giác tội lỗi, không biết khi nào mới có thể đền đáp ân tình của anh, nhất là ngày đó từ miệng Hầu Tử nghe được chuyện “ánh trăng sáng” của Quý Hoài Chi, cô càng cảm thấy mình đang chiếm vị trí.
Mà tất cả mọi chuyện trước khi cô trở nên mạnh mẽ thì đều vô nghĩa.
Trong mắt Hầu Tử, Lê Dạng trầm mặc chính là đã nghe lọt, hắn lấy can đảm nghĩ tới lời mẹ hắn hay khuyên bà thím bên cạnh, tiếp tục nói: "Thật ra mấy năm nay lão đại rất khổ sở, đàn ông như đá đàn bà như nước, có đôi khi chị hãy thuận theo anh ấy một chút. Người ta không phải đã nói rồi sao, vợ chồng đầu giường đánh nhau cuối giường làm hòa cũng không sai.
Lê Dạng nhìn Hầu Tử tận tình khuyên nhủ cô: “...”
Bất thình lình, phía sau hai người vang lên một giọng lạnh lẽo: “Hầu Tử, tôi lại không biết cậu có năng lực về phương diện này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT