Kim Thư trong lòng vẫn mãi không cam tâm. Nàng vốn khinh thường Đào Hòa Y – một nữ tử xuất thân bình dân, chẳng qua là một Đào nương tử, làm sao có thể sánh với nàng – một người từ nhỏ đã theo hầu Ngũ gia?
Vậy mà lúc này đây, nàng mới như chợt tỉnh: Ngũ gia hiện tại chính là yêu thích Hòa Y, yêu thích đến mức bày ra đủ trò mưu mô kín đáo, tựa như thiên la địa võng, từng tầng từng lớp trói chặt nàng ấy trong lòng bàn tay.
Nàng vội vàng nghĩ ngợi, nếu như Đào nương tử có thể vì nàng nói vài câu tốt đẹp, khẩn cầu giúp nàng trước mặt Ngũ gia, có lẽ... mọi chuyện vẫn còn đường xoay chuyển. Có lẽ nàng vẫn có thể ở lại Minh Đức viện.
Nàng đã hầu hạ Ngũ gia bao năm, chưa từng đi sai nửa bước. Nay chẳng qua chỉ là một lần sơ suất... có Hòa Y đứng ra, chắc hẳn Ngũ gia sẽ động lòng.
Lão quản gia thở dài một hơi, chậm rãi nói:
— Ngũ gia sao có thể để ngươi gặp lại Đào nương tử? Ngươi từ nhỏ đã theo hầu bên cạnh người, lẽ ra phải hiểu rõ tính tình của Ngũ gia hơn ai hết.
Kim Thư nghe vậy, lòng hoảng loạn, nước mắt tuôn rơi không ngớt. Nàng biết… biết quá rõ. Ngũ gia là người ôn hòa nhã nhặn, nhưng đã lạnh lùng thì tuyệt tình đến tận xương tủy. Ngài ghét nhất là phản bội. Nay nàng đã mất đi danh xưng trung phó, được gả đi đã là kết cục tốt nhất — ít ra còn giữ được danh phận làm thê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play