Lúc này, Hòa Y há lại không hiểu rõ tâm tư người trước mặt đang cố làm ra vẻ? Nói là muốn tắm rửa, lại không còn sức để tự mình kì cọ thân thể?
Thật muốn vung một quyền đánh cho ngất xỉu, để chàng khỏi giả vờ giả vịt nữa, nằm đó mặc nàng tùy ý lau rửa cũng tốt.
Nàng bực mình trừng chàng một cái, giọng nói dịu dàng mà không kém phần cứng cỏi:
“Chỉ sợ tay thiếp vốn thô ráp, lại có vết chai, da chàng thì mềm như lụa, thiếp mạnh tay chút lại khiến chàng đau mất.”
Triệu Tễ Vân nghe vậy, ánh mắt khẽ lay động. Hắn vừa ngẩng đầu liền bắt gặp ánh nhìn có phần bực tức nhưng đáng yêu của Hòa Y—môi nàng mím lại, má hơi ửng đỏ vì giận dỗi. Có lẽ chính nàng cũng không biết, sắc mặt vốn tái nhợt vì lo nghĩ mấy hôm nay, nay lại phơn phớt hồng dưới ánh đèn, khiến lòng người xao động.
Hắn nhìn một lát, rốt cuộc không nhịn được mà cong môi cười, mắt đào hoa khẽ cong, ôn hòa nói:
“Da ta dày, chịu được mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play