Trước cổng phủ họ Triệu, tiếng vó ngựa dồn dập phá tan sự yên tĩnh. Gã sai vặt đang canh cửa nghe động, vội chạy ra xem, nhưng vừa nhìn thấy người kia thì ngẩn người, không nhận ra thân phận của vị lang quân đang ngồi trên lưng tuấn mã.
Từ trước đến nay, Ngũ gia nhà họ Triệu vốn nổi tiếng phong nhã như trăng sáng, ra ngoài lúc nào cũng chỉnh tề, áo quần ngay ngắn, ngọc đai hương túi đầy đủ. Nhưng hôm nay vị lang quân kia lại toàn thân lấm lem, áo rách vài chỗ, tro bụi lẫn vết máu xen nhau — nào giống phong thái của Ngũ gia chứ?
Phải đến khi người kia nhẹ nhàng nhảy xuống ngựa, dáng vẻ vẫn oai phong dẫu chật vật, gã sai vặt mới giật mình tỉnh ngộ: "Là Ngũ gia!"
"Ngũ gia đã về!" – gã sai vặt mừng rỡ, vội chạy lên tiếp đón, tay đón lấy dây cương của con tuấn mã.
Triệu Tễ Vân thần sắc ôn hòa, khẽ mỉm cười, nghiêng đầu hỏi:
"Những ngày ta vắng nhà, trong phủ vẫn ổn chứ?"
Nếu là lão quản gia Lâm thúc, hẳn sẽ hiểu rõ dụng ý sau câu hỏi kia. Nhưng người trả lời chỉ là một gã sai vặt giữ cổng, nay được Ngũ gia ôn tồn hỏi han thì cảm thấy vừa vinh hạnh vừa bối rối, lắp bắp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play