Hòa Y đang tỉ mẩn tạo hình cây trâm trong tay thì nghe chàng nhắc đến những lời từng nói trước kia, giọng khi thì đầy u oán, khi lại lạnh lùng: “Nàng chẳng yêu ta, vậy ta sao có thể dốc lòng thương nàng được đây?”
Nàng khẽ liếc chàng một cái, chẳng nói lời nào, chỉ cúi đầu tiếp tục công việc.
Triệu Tễ Vân thấy nàng hờn giận mà liếc mắt, trong lòng lại như được rót mật, ngọt đến tận tim gan. Chàng tựa người vào bên bàn, đôi mắt dịu dàng ánh lên ý cười, lặng lẽ nhìn nàng, chẳng muốn nói thêm lời nào, chỉ sợ phá vỡ khoảnh khắc yên lành.
Hòa Y tuy cúi đầu, song vẫn cảm nhận được ánh mắt chàng chăm chăm dõi theo, ánh nhìn ấy như ngọn lửa âm ỉ, dịu dàng mà mãnh liệt, khiến tim nàng đập rộn ràng như tiếng trống mùa xuân.
Đôi tay nàng cầm dao khắc khẽ run, suýt nữa không giữ nổi. Cuối cùng, nàng khẽ ngẩng lên, giọng mềm nhẹ như gió thoảng:
“Chàng về nghỉ trước đi.”
Thế nhưng Triệu Tễ Vân không nghe, lại kéo ghế ngồi sát bên nàng, khẽ nghiêng đầu ngắm ngọc trâm trong tay nàng rồi nhẹ giọng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT