Sáng hôm ấy, Hòa Y ngồi trước án thư mà lòng chẳng yên. Nàng yêu nhất là điêu khắc ngọc, vậy mà hôm nay, dù cầm dao trong tay, cũng chẳng thể nào an thần. Sợ tay run làm hỏng miếng ngọc quý, nàng đành đặt đao xuống, lấy một quyển sách ra đọc cho tĩnh tâm. Đọc đến đoạn khó hiểu, bên ngoài bỗng có tiếng động truyền đến, nàng vội đứng dậy bước ra cửa.
Quả nhiên, là đệ đệ nàng cùng Triệu Tễ Vân đã trở về.
Đào Khôn Ngọc vừa đặt chân vào sân đã rảo bước tới bên nàng, ngẩng đầu, giọng đầy phấn khởi như chờ được khen:
“Á tỷ, ta coi ngày mùng mười tháng Chín là ngày lành, đã thương lượng với bá mẫu chọn làm ngày thành thân rồi. Tuy hơi gấp một chút, nhưng đến lúc ấy cha mẹ ta cũng kịp tới, mọi việc đều sẽ trọn vẹn!”
Hòa Y khẽ mỉm cười, không hề phản đối. Nàng quay sang nhìn Triệu Tễ Vân, người bước chậm rãi phía sau.
Chàng hôm nay tâm tình xem chừng rất tốt, ánh mắt ôn hòa, dáng vẻ nho nhã. Hòa Y chỉ vừa nhìn đã thấy trái tim ngọt ngào như mật, đáy mắt ánh lên tia sáng dịu dàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT