Ánh lệ còn vương nơi đáy mắt, tiểu thư Hòa Y khẽ ngước nhìn Triệu Tễ Vân, đôi mắt hoe đỏ, môi mỉm cười nhàn nhạt. Dáng vẻ nàng dịu dàng, bàn tay nhỏ nhắn nhẹ nhàng đặt lên cánh tay chàng, giọng nói khàn khàn nhưng ngọt ngào như nước suối đầu nguồn:
“Không được đâu...”
Chí ít... nàng muốn quay lại, từ biệt cha mẹ một lần cuối.
Với Lý Tề Quang, nàng đâu còn mong gặp lại? Hắn sống tốt là được, khoẻ mạnh là được, nàng cũng yên lòng rồi.
Khoảnh khắc ấy, trái tim nàng ngập tràn yêu thương và quan tâm, chẳng kịp nghĩ gì khác. Cả người nàng như trở về thuở ban đầu Triệu Tễ Vân mới gặp – một thiếu nữ hiền dịu, trầm tĩnh, ôn nhu đến động lòng người. Những muộn phiền, tức giận trong lòng chàng phút chốc như mây tan gió thoảng.
Gương mặt từng âm u lạnh lùng của Triệu Tễ Vân dần giãn ra, khoé môi khẽ nhếch lên ý cười. Chàng vươn tay nhận lấy chiếc hộp trong tay nàng, giao lại cho Đồng Thư, rồi gỡ chiếc áo choàng lông chồn từ trên yên ngựa phủ lên người Hòa Y. Vừa quấn nàng vào áo ấm, chàng vừa khẽ nâng eo nàng lên ngồi lên lưng ngựa – nhẹ nhàng mà vững chãi như ôm trọn trân bảo quý giá.
Nàng chưa từng cưỡi ngựa, thoáng sững sờ khi bị đặt lên lưng Đào Hoa – con tuấn mã cao lớn hơn ngựa thường. Vừa chạm yên, nụ cười nàng cứng lại. Đào Hoa hăng hái giậm chân, khiến Hòa Y sợ đến hoảng loạn, tay chân không biết nên vịn vào đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT