Trời cuối hạ rơi ánh tà dương nghiêng nghiêng, vừa lúc chiếu qua cổng lớn Đào gia ngọc phường. Bên trong viện, ba người nhà họ Đào đã dùng xong bữa cơm chiều. Tuy nhiên, từ khi Hòa Y theo Triệu Tễ Vân rời đi, không khí trong nhà như phủ một tầng tịch mịch.
Đào Thiện Thạch kéo Khôn Ngọc vào phòng, cùng nhau chạm khắc ngọc. Văn Huệ Nương thì tất bật thu dọn. Bỗng, tiếng gõ cửa phía sau vang lên, khiến nàng khựng lại, tay còn vương nước rửa rau, vội vã chùi vạt áo, lên tiếng rồi chạy ra mở.
Trong lòng bà thoáng nghi hoặc, giờ này còn ai ghé thăm?
Vừa mở cửa, Văn Huệ Nương đã sững sờ: đứng trước ngưỡng là Hòa Y với đôi mắt hoe đỏ, bên cạnh là Triệu Tễ Vân đang đứng nhẹ nhàng vuốt bờm con ngựa ô đang nóng nảy.
“Y nhi? Sao thế con?” – Văn Huệ Nương lòng chợt thắt lại, bước tới nắm tay nữ nhi, giọng đầy lo lắng. “Có chuyện gì xảy ra rồi phải không?”
Hòa Y không đáp, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy mẫu thân, rồi ngẩng đầu nhìn Triệu Tễ Vân như muốn xin chút thời gian riêng. Triệu Tễ Vân chỉ mỉm cười, gật đầu nhè nhẹ, rồi lặng lẽ đứng ngoài sân.
Nàng kéo mẫu thân vào nhà, cửa cũng chẳng buồn khép. Đào Khôn Ngọc nghe tiếng động, ló đầu ra, thấy tỷ tỷ liền hớn hở gọi lớn: “A tỷ!” rồi chạy ào tới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play