"Tình bất tri sở khởi, nhất vãng nhi thâm." Lý Tang Nhu thở dài một hơi.
"Câu này của ngươi," Cố Hi lắc đầu cười: "Từ rất lâu rồi, ta cũng từng nói với đại ca một câu tương tự."
Lời của Cố Hi chợt ngưng, lần đó, hắn và đại ca nói về A nguyệt.
"Ta không hiểu tại sao lại 'bất tri sở khởi' mà 'nhất vãng nhi thâm '. Ta không biết phải nói thế nào, có lẽ cũng giống như bây giờ ta rất nhớ di mẫu. Mỗi khi nhớ đến di mẫu, không phải là không biết bắt đầu từ đâu, mà là từng chuyện, từng chuyện một hiện về.
Ta luyện công từ nhỏ, dậy rất sớm, dù sớm đến đâu, hễ mở mắt ra là di mẫu đã ở bên cạnh.
Ta nhắm mắt khóc, di mẫu liền ôm ta, dỗ dành: 'Hi ca nhi của ta khóc thành mèo hoa nhỏ rồi. Hôm nay khóc thành mèo hoa nhỏ, thì cũng phải luyện võ lanh lợi và giỏi giang như một con mèo hoa nhỏ nhé.'
Ta học giỏi, được phu tử khen, di mẫu vui đến mức ôm ta xoay vòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play