Tiền Thiên Hoa vừa dứt lời, Hoàng Hoành Hâm đã lập tức tạt cho hắn một gáo nước lạnh:
— Chú à, ở đây toàn là nền xi măng, trồng cây kiểu gì? Với lại, cây cối, bàn đá, ghế đá hay cờ tướng... chú lấy đâu ra? Chú, con hiểu chú mỗi ngày làm vườn xong thì rảnh rỗi quá không biết làm gì, nhưng cũng không thể suy nghĩ mơ hồ tới mức đó được! Cho dù trong “Cửa hàng khách trọ” có cây, bàn ghế thật đi nữa, chẳng lẽ còn có cả cờ tướng?
Dù lời của Hoàng Hoành Hâm nghe cũng hợp lý, nhưng Tiền Thiên Hoa vẫn hơi giận, bĩu môi đáp lại:
— Có hay không là một chuyện, tôi nghĩ đến thì cứ nghĩ, cũng đâu có hại gì. Sao cậu không thể để tôi mơ mộng một chút về tương lai tốt đẹp? Hơn nữa, tôi hỏi là Ninh Ninh, ai mượn cậu xen vào?
Trương Như Ninh lúc này mới nhẹ nhàng lên tiếng:
“ Trong Cửa hàng khách trọ bán đủ thứ, mấy món đó chưa chắc không có đâu. Hôm qua tôi còn thấy có cả đồ trang điểm cơ mà, tôi với Miểu Miểu xem cùng nhau đó.”
Từ sau tận thế, cuộc sống trở nên vô cùng đơn điệu, đặc biệt là đối với mấy người sống trong Nhà trọ — cuộc sống của họ càng đơn điệu hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play