Phòng Du gật đầu nói:
“Vậy thì mấy ngày tới chúng ta có thể từ từ nghiên cứu sau. Còn bây giờ, lo xử lý chỗ thịt này trước đã!”
Lục Miểu Miểu: …? Cô lại một lần nữa không thể theo kịp cách suy nghĩ của hai người này.
Tại Đại học Bình Thành.
“Có vẻ trong trường học này giờ chỉ còn lại người ở hội trường thôi…” Phạm Văn vừa đi dọc hành lang ký túc xá vắng tanh vừa cảm khái.
Thật ra đây không phải là lần đầu tiên Phạm Văn ra ngoài tìm kiếm vật tư. Nhưng mỗi lần đi ngang qua khuôn viên vườn trường đầy vết tích tan hoang, nhất là quanh khu ký túc xá, cô luôn không thể không nhớ lại khung cảnh náo nhiệt ngày xưa.
Nhưng tất cả những điều đó, giờ đã không còn nữa.
Nhận ra bạn gái đang buồn bã, Hầu Gia Thụ nắm tay cô, nhẹ nhàng xoa an ủi:
“Đừng nghĩ nhiều nữa. Chính vì người sống sót không còn bao nhiêu, nên chúng ta lại càng phải cố gắng sống tiếp. Chỉ cần còn sống… thì vẫn còn hy vọng.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play