Thái độ kính trọng của Chu Quân Hồng là điều mà Sở Diệu mong muốn. Thấy đám người kia đã hoàn toàn tin tưởng vào thực lực của ba người họ, Sở Diệu mở lời:
“Dù lần này đoạt mất mục tiêu của mọi người, nhưng tôi muốn hỏi Hồng ca. Không biết các anh truy đuổi con heo biến dị này là vì mục đích gì? Lúc trước thấy các ngươi cũng không giết nó do có công dụng đặc biệt nào sao?”
Chu Quân Hồng không chút do dự:
“À. Lúc tận thế mới bắt đầu, toàn bộ động thực vật đều biến dị và phát cuồng, cảnh tượng lúc đó thảm không nỡ nhìn. Nhưng theo quan sát của bọn ta, trạng thái cuồng loạn ấy chỉ xuất hiện sau khi mới biến dị. Sau một đêm, phần lớn chúng đều dần bình tĩnh trở lại. Tuy có dị năng, nhưng đa phần vẫn chỉ hành động theo bản năng. Chỉ cần nắm được quy luật hành vi, vẫn có thể tiêu diệt được.”
“Ngoài ra, trừ một số con có độc tố, còn lại động thực vật biến dị vẫn ăn được như thường. Trong xưởng của bọn tôi còn mấy chục người. Giờ thì mất điện, mất nước, các siêu thị hay cửa hàng tiện lợi có thể lấy được thì đều đã lấy hết. chưa kể còn có vợ con ở nhà. Không còn cách nào khác, đành phải mạo hiểm săn bắt biến dị động vật đem về làm lương thực.”
Phòng Du nhanh chóng nắm bắt trọng điểm trong lời hắn:
“Ý anh là, những động thực vật biến dị này vẫn có thể ăn được?”
Chu Quân Hồng không dám giấu giếm:
“Đúng vậy! Trước đó bọn tôi từng bắt vài con nhỏ hơn, ăn xong thấy không có dấu hiệu bất thường, nên giờ cứ tiếp tục đi săn. Con heo hôm nay là lần đầu tiên bọn tôi thấy lớn đến vậy, mà trừ việc to quá mức ra thì dường như nó không có dị năng tấn công gì cả. Bọn tôi tính đem về làm thịt ăn dần, cũng có thể sống một thời gian. Nói thật, lần này được các vị giúp sức đúng là may mắn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT