“Siêu thị bên kia tôi đã thu gom hết rồi, sẽ không bỏ sót đâu.” – Sở Diệu nói.
Lục Miểu Miểu đứng bên cạnh nghe, không hiểu sao lại cảm thấy giọng điệu của Sở Diệu có chút gì đó như đang "mong được khen ngợi"... Chắc là do cô nghe nhầm thôi?
Phòng Du thì lại rất hài lòng, gật đầu lia lịa:
“Không tồi, không tồi! Cậu làm việc khiến tôi rất yên tâm. Đã vậy thì mau về nhà thôi, hôm nay đúng là thu hoạch lớn!”
Đường về nhà không xa, may mắn là dọc đường cũng không gặp phải động thực vật biến dị nào chặn đường. Phòng Du đoán có thể là do đám chuột quá đông khiến những sinh vật khác sợ mà tránh đi, hoặc cũng có khả năng bị chuột ăn sạch rồi, nên giờ mới chẳng thấy bóng dáng gì. Dù thế nào, với bọn họ mà nói thì đây đúng là một chuyện tốt trời ban.
Về tới nơi, việc đầu tiên đương nhiên là dỡ đồ. Dù có xe đẩy và giỏ mua sắm hỗ trợ, nhưng mỗi người vẫn phải mang thêm một cái ba lô nặng trĩu trên lưng. Lúc vừa gỡ ba lô xuống, Lục Miểu Miểu cảm giác như vai mình cuối cùng cũng thuộc về mình vậy.
Phòng Du mang rất nhiều thuốc, mà phần lớn đều là những chai lọ dễ vỡ. Để tránh bị va đập hư hại khi để trong xe mua sắm, cô dứt khoát cho hết vào ba lô, còn dùng băng gạc chèn kín các khe hở để bảo vệ. Vì thế, cô không dám gỡ đồ mạnh tay mà để Sở Diệu giúp mình đỡ ba lô từ phía sau, rồi từ từ tháo ra.
Gỡ đồ xong, việc đầu tiên là đưa tên đầu trọc vào phòng tầng một để xử lý vết thương.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play