Giả bộ không thấy vẻ đề phòng trong ánh mắt người đàn ông lạ mặt, Ngôn Khanh đảo mắt: “Gì mà máu người vùng ngoài bẩn thỉu, có mà bụng dạ các người bẩn thỉu ấy.”
Tay trẻ tuổi muốn cãi lại nhưng đã bị một người khác nghiêm túc cảnh cáo: “Chớ nhiều lời với người ngoài.”
Sau đấy không ai quan tâm đến Ngôn Khanh nữa.
Càng vào trong, ngõ hẻm càng tối, mùi rêu xanh và các loại dây leo càng nồng nặc. Ngôn Khanh luôn là kẻ khác loài trong hàng người nọ, bất luận là về khuôn mặt xa lạ hay về chiếc ô của y.
Khó mà tin được rằng người thành Chướng không bao giờ che ô dưới trời mưa. Nhờ có Tô phu nhân chống lưng, dân chúng xung quanh dù thường xuyên quan sát Ngôn Khanh bằng ánh mắt hung tàn thì cũng không ai dám thật sự đến chỗ y kiếm chuyện.
Xếp hàng được chốc lát, đám đông phía trước bỗng trở nên ồn ào.
Ngôn Khanh đã đến khoảng đầu của hàng ngũ nên có thể thấy được tình huống mới xảy ra. Một cô gái khập khiễng chạy ra khỏi phủ thân thích. Nàng ta mặc áo vàng ngả đỏ, vết roi rướm máu hằn rõ trên bắp chân. Đầu tóc nàng bù xù, mặt mày tái mét, nàng vừa đẩy người đứng đầu hàng ngũ để chạy ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play