Đọc xong, Ngôn Khanh cất thẻ ngọc đi và bật cười bất đắc dĩ. Ai mà ngờ Tạ Thức Y và mình lại tỏ tình với nhau trên đường lưu vong cơ chứ. Thôi được rồi, được bước nào hay bước đấy vậy.
Liếc nhìn trang phục của đệ tử tông Vong Tình trên người, Ngôn Khanh thay sang bộ áo xanh không mấy bắt mắt khác, sau đó ngồi khoanh chân trên tảng đá phủ rêu xanh và bắt đầu vận khí.
Đối với Ngôn Khanh, tụ khí – tu hành không phải việc khó. Sau một đêm tu luyện, linh lực đã tràn khỏi đan điền để rồi được y hấp thụ và đẩy tu vi đến nguyên anh trung kỳ. Lúc mở mắt, Ngôn Khanh thấy bầu trời đã phớt màu trắng bạc. Y xoay người thì nhận ra Tạ Thức Y đã ra ngoài tự bao giờ.
Tạ Thức Y cũng thay một bộ đồ màu trắng tuyết và vấn gọn mái tóc đen bằng ngọc quan. Cách màn sương mù buổi sớm, hắn đứng từ xa dõi mắt về phía Ngôn Khanh.
Ngôn Khanh cười hỏi: “Ngươi đứng đấy bao lâu rồi?”
Tạ Thức Y: “Chưa lâu, ngươi tu luyện thế nào?”
Ngôn Khanh trả lời thành thật: “Chắc có thể đột phá đại thừa trong bảy ngày, nhưng về sau thì hơi khó.” Ít nhất cũng phải mất hàng thập niên mới trở lại hóa thần như xưa, có điều ở nhân gian thì tu vi đại thừa là đã đủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play