Ngôn Khanh nói: “Việc gấp rút hiện giờ của ta là đột phá kỳ đại thừa.”
Tạ Thức Y nhíu mày khẽ đến mức khó nhận ra, hắn bước lại bên bờ và chìa tay khỏi làn nước: “Đưa tay cho ta.”
Ngôn Khanh đang ngắt cỏ chơi thì bị sự xuất hiện bất thình lình của Tạ Thức Y làm cho giật thót, đoạn y mỉm cười, cúi người gài cọng cỏ lên tóc Tạ Thức Y và nói: “Ngươi bị thương nặng thế rồi thì chăm sóc bản thân trước đã chứ Yêu Yêu. Bước trắc trở nhất chỉ có mình kết anh thôi, yên tâm, giai đoạn tu hành về sau ta có thể tự mình lo liệu.”
Cọng cỏ xanh được Ngôn Khanh gấp thành hình ngôi sao, rồi lại được y đính vào tóc hắn. Tạ Thức Y hờ hững gỡ ngôi sao cỏ xuống, nắm trong lòng bàn tay: “Chắc hẳn ngươi bị thương không kém cạnh ta.”
Ngôn Khanh nói: “Bình thường thôi, ta không phải đối đầu trực diện với Kính Như Ngọc và Hoài Minh Tử mà.”
Tạ Thức Y không tán thành, những ngón tay lạnh lẽo của hắn nắm lấy cổ tay Ngôn Khanh. Chân khí giá băng khiến mặt hồ kết một tầng sương mỏng, mà lớp sương mỏng này lại thấm lên mái tóc tản ra của Tạ Thức Y, làm phút chốc ngẩng đầu, trông hắn như có mái tóc trắng ánh bạc lấp lánh.
Ngôn Khanh cúi đầu. Nước hồ dâng đến ngực Tạ Thức Y, để lộ ra đường cong bắp thịt trên cánh tay cùng giọt nước trong trẻo lăn dài trên cổ tay hắn. Dường như, nốt ruồi ở cổ tay Tạ Thức Y cũng rực ánh đỏ nhờ có màu da trắng tuyết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play